Chương 30: Kỷ jura - kỷ jura (1)

Chân Chu tỉnh lại, khóe mắt còn dính nước mắt.

Sau khi anh đi ra khỏi Minh Giới, cơ thể nhanh chóng già yếu, chưa được mấy ngày đã nằm trong lồng ngực cô rồi nhắm mắt.

Trước khi chết, anh mỉm cười hẹn với cô kiếp sau hai người sẽ gặp lại. Sau khi đau khổ qua đi, chuyện này có lẽ là sự an ủi lớn nhất với cô. Bởi vì hai người may mắn hơn người khác, mặc dù xa nhau nhưng đời sau vẫn còn có thể gặp lại.

Bây giờ cũng đã tỉnh, hốt hoảng nhận ra mọi thứ đều như giấc mơ, cô cảm thấy mình đang nằm trên một bãi cỏ ẩm ướt, không khí ướt át nhưng lại ấm áp, xung quanh yên lặng, không có một âm thanh nào.

Cô mở choàng mắt ngồi dậy, ngó nghiêng xung quanh, lập tức sợ ngây người.

Đây là cái thế giới gì vậy?

Cô thấy mình đang nằm trên một dải đất bằng phẳng ở một ngọn núi, dưới người là cỏ xanh dày và cây dương sỉ, xung quanh cũng như vậy, khắp nơi đều mọc đầy những cây dương xỉ, dương xỉ ẩm ướt, phiến lá to lớn, tươi tốt không gì sánh được, to vượt quá tưởng tượng của cô, cây cối xung quanh cũng như vậy.

Ngoại trừ các loại dương sỉ, còn có cây bạch quả cao ngất trời, cây cọ giống như cây tô thiết, cao thấp xen vào nhau, khắp nơi rậm rạp.

Phía xa xa là một thảm thực vật giống như trên núi, xanh biếc um tùm, nhìn không thấy điểm cuối.

Chân Chu đang kinh ngạc về thế giới này, chưa kịp phản ứng, trên đỉnh đầu phát ra tiếng kêu bén nhọn. Cô ngửa đầu, thấy một con vật to lớn, cái mỏ rất dài, là một con chim khổng lồ đang bay liệng trên bầu trời xanh thẳm cách Chân Chu mấy chục mét, dưới móng của nó đang kẹp một con mồi to như con dê, dưới móng vuốt của chim, con vật đó cố gắng dãy giụa, tiếng gào thét vang lên, cuối cùng, nó thoát được móng vuốt con chim lớn, rơi xuống đất tựa như một tảng đá, nằm trong bụi dương xỉ cách Chân Chu mấy chục mét.

Con chim khổng lồ thấy con mồi của mình chạy trốn, hình như cũng rất tức giận, lập tức lao xuống muốn bắt nó lần nữa.

Con vật kia vô cùng dẻo dai, rơi từ trên cao xuống mà vẫn chưa chết, giãy dụa mấy lần đã đứng lên, nhưng có lẽ là do đầu óc choáng váng, đứng lên lại ngã xuống. Nó thấy Chân Chu đang ngồi dưới đất, trong miệng thét gào, khập khễnh chạy về phía cô rồi nhào vào lồng ngực cô, rụt đầu vào sâu bên trong, bờ mông vểnh lên, run lẩy bẩy.

Con vật này không quá lớn, thế nhưng sức cũng chẳng vừa, Chân Chu suýt nữa đã bị nó đâm cho ngã trên mặt đất, may là đầu nó tròn tròn, không có sừng dài, ngoại trừ bộ ngực đau nhói cũng chẳng có vết thương gì, chưa ngồi vững đã thấy con chim khổng lồ trên không trung thắng gấp, vỗ cánh thay đổi hướng bay, giận dữ lao về phía Chân Chu, càng ngày càng gần, cái cánh vỗ vỗ tạo ra cơn gió lớn khiến tóc cô bay bay.

Chân Chu tỉnh táo lại, vội vàng ôm lấy con vật đang nằm trong lồng ngực mình, quay đầu nhanh chân chạy vào mảnh rừng nhỏ bên cạnh.

Trước khi móng vuốt con chim kia đụng phải đỉnh đầu cô, Chân Chu đã chui vào trong rừng, dùng một cành cây che chắn cho mình mới thoát khỏi nguy hiểm, nghe tiếng cành cây bị gãy cũng không dám quay đầu lại, chỉ lo cắm đầu cắm cổ chạy về phía trước, tới một rừng cây rậm rạp bên cạnh mới dừng lại, trên đỉnh đầu của cô phát ra âm thanh, lá cây liên tục kêu xào xạc, hạt sương đọng trên phiến lá rơi lộp ba lộp bộp xuống đất giống như một trận mưa rào, trên mặt Chân Chu dính đầy nước, biết con chim khổng lồ kia không chịu vuột mất con mồi của mình, theo cô tới đây để bắt mồi, bị lá cây rậm rạp cản lại, một lát sau, âm thanh trên đỉnh đầu cũng dần biến mất, trời đã hết mưa, ngọn cây không lay động, con chim khổng lồ kia đã đi rồi. Bây giờ Chân Chu mới cảm thấy hai chân mình như nhũn ra, ném con vật chết bầm đang rúc đầu vào ngực cô xuống đất, còn cô đặt mông ngồi xuống thở hổn hển.

Con thú nhỏ kia cũng biết nguy hiểm đã qua đi, đứng bên cạnh cô nhảy nhót vài cái rồi cất bước đi tới trước mặt cô, chân sau ngồi xuống, trợn đôi mắt tròn vo thoạt nhìn có chút buồn cười, nghiêng đầu đi, tò mò nhìn cô chằm chằm.

Bây giờ Chân Chu mới thấy rõ hình dáng của con thú này. Cái đầu tròn trịa, hai con mắt, mũi miệng, cái cổ thật dài, trên người không có lông, làn da trần trụi với thiên nhiên, không có cánh, móng vuốt nho nhỏ cũng không sắc nhọn giống như chim, chân sau cũng mạnh mẽ.

Hình như là một chủng thú đi bộ có thể đứng thẳng.

Cô cứ ngồi như vậy, mắt to trừng mắt nhỏ với con thú mà mình mới cứu, nghĩ tới hoàn cảnh ở đây, lại nghĩ tới con chim khổng lồ mới sải cánh trên trời cao...

Lẽ nào, cô tới một thế giới giống như Kỷ Jura?

Cô suy nghĩ một lát, sợ ngây người.

Bản năng của cô không cho phép cô chấp nhận điều này.

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cô thử đi qua rừng lá kim ở bên cạnh, trên đường đi không ngừng gặp những loài động vật chỉ có thể tồn tại ở viện bảo tàng hoặc trong phim viễn tưởng, trong lòng cô nơm nớp lo sợ, lần nào cũng phải trốn sau cây lớn, tránh cho chúng phát hiện ra bản thân mình, giây kế tiếp, cô quay đầu lại thấy con rắn lớn đang trườn qua trườn lại, mới hiểu ra.

Tất cả đều là sự thật.

Đây là kiếp số mà cô phải trải qua, phải chấp nhận, thích ứng, sinh tồn cho tới khi rời khỏi thế giới này. Cô không còn lựa chọn nào khác.

Cô tới đây vì anh, nhưng cô có cảm giác, trong mảnh đất xa lạ rộng lớn này, tạm thời gọi là lục địa Jura có một không hai đi, rất có khả năng cô là động vật linh trưởng duy nhất có trí tuệ và cái tôi của riêng mình.

Vậy anh đang ở nơi đâu? Hướng Tinh Bắc và Thanh Dương Tử, cô lần lượt nhìn từng người chết đi, vậy lần này anh sẽ dùng thân phận gì để xuất hiện trước mặt cô đây?

Làm sao cô mới tìm được anh?

Chân Chu nhịn xuống cơn sợ hãi đang dâng trào, lấy lại tỉnh táo, liên tục đi lung tung không có mục đích trong mảnh đất xa lạ này nửa ngày, cả người chỉ toàn mồ hôi, vừa đói vừa mệt, nhưng đáng sợ hơn, cảm giác cô độc của cô càng ngày càng mãnh liệt hơn, cảm giác cô đơn một mình đối mặt với cả trời đất, tựa như một đại dương mênh mông, còn cô lại đang vùng vẫy dưới đáy biển, chèn ép khiến cô không thở nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!