Chương 2: Hoàng Đô

Tô Yên Nhiên cứng

người, từ từ quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông có gương mặt bình thường

- cô khẳng định, cô chưa từng nhìn thấy gương mặt này lần nào.

Ngũ quan tuyệt đối không tính là đẹp, thậm chí đôi mắt không được đẹp

của anh ta còn tỏ vẻ dịu dàng, anh ta nở một nụ cười chất phát có chút

ngượng ngùng, nói một hơi không chuẩn tiếng phổ thông cho lắm: "Bà xã,

anh sai rồi, em đừng về nhà mẹ đẻ được không? Thị trấn XX cách đây rất

xa, anh không đi nổi quãng đường xa như vậy để tìm em về đâu!"

Nhìn những nốt ruồi màu đen lớn nhỏ bên khóe miệng anh ta, Tô Yên Nhiên nhịn không được bật cười "Hì hì" một tiếng.

"Bà xã, em cười rồi? Chứng tỏ em tha thứ cho anh rồi đúng không? Vậy chúng

ta về nhà thôi! A Mao ở nhà khóc đòi mẹ mấy tiếng đồng hồ rồi đấy."

Người đàn ông thật thà vui mừng nói.

Còn có A Mao nữa sao... Anh

cho em là Tường Lâm tẩu à? Nhưng Tô Yên Nhiên cố nén loại kích động muốn trợn mắt này, phối hợp với "Người đàn ông thật thà phúc hậu" trước mắt

diễn một vở đôi phu thê trở về nhà. Một tay chống lưng, một tay nhéo lỗ

tai người đàn ông: "Đồ chết giẫm, sao bây giờ mới tới!~~~ Anh thật sự

mong em về nhà mẹ đẻ đúng không? Em thừa biết anh chê bai bà cô già như

em rồi..."

...

Nửa tiếng sau, Tô Yên Nhiên và người đàn ông có nốt ruồi bên khóe miệng một trước một sau xuống xe buýt. Sau đó, hai

người lôi kéo nhau vào một khách sạn trên đường.

Vừa vào phòng,

Tô Yên Nhiên liền ngã lên giường được phủ một tấm drap trông có vẻ sạch

sẽ, cười lớn: "Ha ha ha... Em nói này Á Hi, tạo hình của anh lần này quả thật làm cho em chấn động! Nếu không phải cái mục ruồi đặc biệt bên

khóe miệng anh nhìn quá mức quen thuộc, em còn nhận không ra anh đấy!"

Còn Đoạn Á Hi vừa vào phòng thì lập tức chui vào nhà vệ sinh, kế đó là tiếng nước chảy ào ào... Người nào đó đang rửa mặt.

Năm phút sau, Đoạn Á Hi cầm khăn lông lau mặt, liếc Tô Yên Nhiên trên

giường, tức giận nói: "Nói xem, Tiếu nha đầu, tạo hình của em cũng có gì khá hơn anh đâu..."

"Ôi, cũng phải!" Tô Yên Nhiên vội chạy đến

trước gương, ngắm kỹ mình trong gương... Cũng bắt đầu thấy hơi xấu hổ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!