Chương 76: (Vô Đề)

Tần Đồng không có ý định níu kéo Chu Nghĩa Địch không buông, Chu Nghĩa Địch hứa sau này sẽ không xuất hiện trước mặt hai người nữa, Tần Đồng cũng sảng khoái cài đặt vòng bạn bè thành chỉ mình xem được.

Bất quá cái vòng bạn bè kia vẫn cứ lan truyền trong giới sinh viên y khoa nhỏ hẹp, sau này dù đã lâu, vẫn thường có bạn học bóng gió, lặng lẽ dò hỏi Tần Đồng về chuyện này.

Một màn hài kịch kết thúc bằng tiếng khóc thảm thiết của Chu Nghĩa Địch. Sau đó Chu Nghĩa Địch giữ đúng lời hứa, mỗi ngày an phận làm một người vô hình. Cuộc sống của Tần Đồng và Trình Trạch Sơn vẫn náo nhiệt như cũ, đôi tình nhân nhỏ bé yêu nhau nơi đất khách nói chuyện yêu đương khí thế ngút trời.

Năm nay cả hai đều phải trực ban, không có nhiều thời gian bên nhau, chỉ có thể dựa vào video call để an ủi. Thời tiết mỗi ngày một ấm áp, ngày Trình Trạch Sơn trở về Thượng Hải cũng ngày càng gần.

Một ngày trời quang mây tạnh, giống như ngày Trình Trạch Sơn rời đi, hắn ngồi xe xóc nảy sáu bảy tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng về đến Thượng Hải.

Trình Trạch Sơn sắp về, Tần Đồng là người phấn khích nhất. Cậu chọn ca trực trước cả tuần, còn đến ga tàu cao tốc sớm hơn giờ tàu chạy.

Hai người cùng nhau về nhà cất đồ, trở lại khoa, mông còn chưa kịp chạm ghế, trưởng khoa Cao đã đẩy cửa xông vào, nói:

"Trạch Sơn à, cậu về đúng lúc lắm, trong khoa có việc muốn giao cho cậu."

Trình Trạch Sơn im lặng, Tần Đồng đứng bên cạnh đã không vui trước:

"Đến trâu ngựa cũng không dùng như vậy đâu trưởng khoa, rau hẹ cũng có chu kỳ sinh trưởng mà!"

"Ôi dào, yên tâm đi Tiểu Tần, tôi đâu phải loại người không quan tâm đến sống chết của các cậu." trưởng khoa Cao lắc đầu cười cười, trấn an Tần Đồng, rồi nói thêm,

"Chẳng phải mấy sinh viên sắp khai giảng sao? Tôi định học kỳ này để Trạch Sơn giảng cho bọn họ. Việc này nhẹ nhàng thôi, đều là những kiến thức liên quan đến khoa mình, chuẩn bị qua loa một chút là được."

Vẻ mặt Tần Đồng hơi khó xử, Nhân An là bệnh viện trực thuộc trường y, mỗi khoa đều có nhiệm vụ giảng dạy. Bản thân Tần Đồng cũng từng dạy sinh viên, quả thật không phải nhiệm vụ khó khăn gì.

Vẻ mặt Trình Trạch Sơn có chút lúng túng, do dự một lát, nhỏ giọng nói:

"trưởng khoa Cao, tính cách của tôi chú cũng biết, thật sự không phải loại người giỏi ăn nói. Trước đây chú bảo tôi xuống nông thôn, tôi không nói hai lời liền đi, bây giờ bảo tôi đi dạy sinh viên, tôi thật sự là..."

"Không sao đâu Trạch Sơn, ai cũng có lần đầu mà," trưởng khoa Cao không lay chuyển, liền quay sang nhìn Tần Đồng, cười tủm tỉm,

"Hơn nữa cậu còn có Tiểu Tần bên cạnh mà, cậu ấy ăn nói giỏi như vậy, bảo cậu ấy truyền cho cậu chút kinh nghiệm."

Một câu khiến Trình Trạch Sơn nghẹn họng không nói được gì. Hắn có chút bất đắc dĩ thở dài,

"Được rồi trưởng khoa, tôi biết rồi, chú gửi yêu cầu cụ thể cho tôi, tôi sẽ chuẩn bị trước."

trưởng khoa Cao vui vẻ rời đi, để lại Tần Đồng và Trình Trạch Sơn mắt to trừng mắt nhỏ. Tần Đồng có chút lo lắng nhìn Trình Trạch Sơn, hỏi hắn:

"Anh thật sự ổn không? Thật sự không được em dạy thay anh, dù sao em cũng có kinh nghiệm rồi..."

"Đây là nhiệm vụ của anh, không thể cứ để em làm thay anh mãi được." Đáy mắt Trình Trạch Sơn tràn đầy bất đắc dĩ, ngữ khí lại kiên định. Hắn quay đầu nhìn Tần Đồng, cười nói:

"Anh là thầy của nhóm sinh viên, em là thầy của anh. Thầy Tiểu Tần sau này phải dạy bảo anh nhiều hơn đấy."

"Vậy thì không thành vấn đề." Tần Đồng đáp ứng rất sảng khoái, đôi mắt cười cong cong, cố ý trêu hắn:

"Anh cũng biết câu ngạn ngữ kia rồi đấy, một ngày là thầy cả đời là... Anh nghĩ xem sau này nên gọi em thế nào."

Trình Trạch Sơn hơi nhướn mày, ghé sát tai Tần Đồng, giọng nói ép xuống thấp, khàn khàn dừng lại bên tai cậu:

"Anh thì không thành vấn đề, chỉ sợ em không chịu nổi thôi."Hai người khẩu khí đều rất lợi hại, đến lúc thực hành lại không phải chuyện như vậy. Tần Đồng bản thân không muốn làm nhân vật chính, nhưng lại khóc lóc gọi Trình Trạch Sơn vài tiếng cái từ kia.

Trình Trạch Sơn những lúc khác rất giỏi, đến chuyện giảng bài cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Hắn thật sự chưa từng dạy sinh viên bao giờ. Làm xong slide powerpoint ở nhà giảng thử cho Tần Đồng, Tần Đồng còn chưa kịp nói gì, chính hắn đã lắp bắp không nói nên lời nữa.

Thấy ngày chính thức lên lớp ngày càng gần, Tần Đồng thật sự không yên lòng, lại thăm dò hỏi Trình Trạch Sơn:

"Hay là em dạy thay anh đi, dù sao chúng ta chỉ dạy một hai đơn vị, tổng cộng gộp lại cũng không nhiều nội dung."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!