Không phải Tần Đồng có bao nhiêu để ý Trình Trạch Sơn, chỉ là thái độ của Trình Trạch Sơn xác thật kỳ quái, Tần Đồng không muốn cứ mơ mơ hồ hồ mà tiếp tục.
Huống chi khoảng thời gian trước Trình Trạch Sơn xác thật đã giúp Tần Đồng rất nhiều, về tình về lý, Tần Đồng đều không nên bỏ mặc chuyện này, cậu dù sao cũng phải hỏi cho rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trình Trạch Sơn rõ ràng sửng sốt một chút, ngoái đầu nhìn về phía Tần Đồng, vẻ mặt muốn nói lại thôi, Tần Đồng vì thế thử dò xét suy đoán:
"Có phải anh hối hận vì đã hợp tác với tôi không?"
Hai ngày nay lăn qua lộn lại suy nghĩ khá lâu, Tần Đồng cũng chỉ nghĩ ra khả năng này, rốt cuộc trừ chuyện của Bùi Hàm Đào ra, giữa hai người chỉ có sự giao thoa ở những bệnh nhân này.
Số liệu lâm sàng là thứ quá trân quý, là cơ sở để các bác sĩ làm nghiên cứu khoa học, có lẽ Trình Trạch Sơn từ đầu đã không quá vui vẻ, hắn chỉ thuận miệng nói ra, không ngờ Tần Đồng lại đồng ý ngay.
"Tôi không có ý trách cứ anh, nhưng nếu lần sau có chuyện như vậy, anh có thể nói thẳng với tôi ngay từ đầu." Tần Đồng hít sâu một hơi, cố gắng giữ thái độ bình tĩnh đối mặt:
"Rốt cuộc thời gian và công sức của tôi không phải từ trên trời rơi xuống, không chịu nổi việc cứ bị lật tới lật lui như vậy."
Tần Đồng cũng không muốn nợ Trình Trạch Sơn, cũng không muốn làm Trình Trạch Sơn cảm thấy không thoải mái, nhưng những số liệu đó Tần Đồng cũng đã tốn nhiều thời gian để sắp xếp, nếu lúc này Trình Trạch Sơn muốn rút lại lời nói, chẳng khác nào một tháng này Tần Đồng làm không công, cậu sẽ phải bắt đầu thu thập số liệu từ đầu.
"Tôi không hối hận vì đã hợp tác với em."
Nhận thấy sự ủy khuất trong giọng nói của Tần Đồng, giữa mày Trình Trạch Sơn nhíu lại càng chặt hơn, trong giọng nói nhiễm vài phần lạnh lẽo:
"Những số liệu đó vốn dĩ là cho em, nếu sau này có yêu cầu gì, em cũng có thể tiếp tục đến tìm tôi lấy, không có bất kỳ vấn đề gì."
"Vậy tại sao dạo này anh luôn trốn tránh tôi?"
Câu trả lời này không giải đáp được sự hoang mang của Tần Đồng, ngược lại cậu càng thêm mê mang vô thố,
"Chẳng lẽ ngoài số liệu ra, giữa hai chúng ta còn có mâu thuẫn nào khác sao?"
Bỗng nhiên, một ý niệm chưa bao giờ nghĩ tới nhảy vào đầu Tần Đồng: Sao lại không có mâu thuẫn, ngoài những giao thoa hiện tại, cậu vẫn là bạn trai cũ của Trình Trạch Sơn mà!
Hai người gặp lại sau đó chung sống đều khá hòa bình, đến nỗi Tần Đồng hoàn toàn quên mất chuyện này, thật sự coi Trình Trạch Sơn như đồng nghiệp bình thường, mà nếu đổi thành thân phận bạn trai cũ, mọi thứ dường như dễ giải thích — Trình Trạch Sơn có lẽ đã có người yêu mới, nên muốn tránh hiềm nghi.
Trước đây Tần Đồng hiểu lầm Trình Trạch Sơn và Bùi Nhạc Ngôn, nhưng lần này, Tần Đồng cảm thấy mình sẽ không hiểu lầm nữa, rốt cuộc Trình Trạch Sơn trốn tránh cậu như vậy, phản ứng của hắn không lừa được ai.
"Cái đó… nếu anh không tiện nói thì tôi không hỏi nữa," Tần Đồng khẽ khàng ho hai tiếng, nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm của mình, sau đó không nhịn được mở miệng,
"Bất quá kỳ thật anh tìm đối tượng không cần giấu tôi, giống như anh nói, giữa hai chúng ta đều đã qua, tôi sẽ tôn trọng và chúc phúc anh, sẽ không gây phiền phức cho anh."
Trình Trạch Sơn lại trầm mặc.
Một lát sau, hắn rốt cuộc thở dài, giọng nói trầm thấp vang lên:
"Tuy rằng không biết vì sao em cứ hiểu lầm tôi, nhưng tôi vẫn muốn giải thích một chút, hiện tại tôi không có ý định yêu đương, Tần Đồng, sau khi chia tay với em tôi chưa từng yêu ai nữa."
Người trầm mặc lần này là Tần Đồng.
Tuy rằng Tần Đồng cũng không nhắc lại chuyện cũ, nhưng cậu hiển nhiên không biết ứng phó với tình huống như vậy, tình cảm đối với Tần Đồng mà nói là chuyện quá xa xôi, như lá thư phủ đầy bụi dưới đáy bình, cũng như hạt cát xói mòn trên đầu ngón tay.
Thậm chí Tần Đồng bắt đầu cảm thấy có chút hối hận, nếu sớm biết sẽ nói đến chuyện này, cậu thà không đến hỏi Trình Trạch Sơn tại sao không để ý đến mình, không để ý thì thôi, có mất miếng thịt nào đâu?
"Tôi không hối hận vì đã cho em những số liệu đó."
Yết hầu Trình Trạch Sơn khẽ động, như thể cuối cùng đã hạ quyết tâm:
"Tôi chỉ cảm thấy… em dường như cũng không cần chúng."
Tần Đồng đang suy nghĩ, ngây người ra: Vì sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!