Xe từ từ lăn bánh.
Cung Tịch Văn không để sự im lặng trong xe kéo dài quá lâu, thuận miệng bắt chuyện với Quách Di Trân.
"Di Trân, em chắc chưa đủ tuổi vị thành niên đâu nhỉ? Giờ đang học trường nào?"
"Đại học A."
Cung Tịch Chiếu hơi sững người.
Cung Tịch Văn cười cười: "Giỏi vậy, học vượt cấp à?"
Quách Di Trân khẽ "vâng" một tiếng, không có ý khoe khoang.
"Học chuyên ngành gì?"
"Ngành sư phạm, chuyên khoa Toán."
"Sư phạm của Đại học A rất nổi tiếng, con gái đi dạy học cũng tốt." Cung Tịch Văn càng sống càng có phong thái của bậc cha chú hơn tuổi, thậm chí không quên lôi "con nhà mình" ra nói vài câu: "Môn Cung Tịch Chiếu kém nhất chính là Toán. Cung Tịch Chiếu, em thi đại học Toán được bao nhiêu điểm?"
Cung Tịch Chiếu khó chịu vì bị Cung Tịch Văn đột ngột nhắc đến, bực bội quay đầu ra ngoài cửa sổ: "Không biết."
Cậu thật sự không biết, điểm đều do bạn cùng lớp tra giúp.
Lúc này trong đầu cậu hiện lên gương mặt của giáo viên Toán, thầm nghĩ, nếu đổi thành cô em họ Quách bên cạnh có lẽ cậu sẽ ngủ ít hơn trong giờ học.
Cung Tịch Văn cười cười, không hỏi thêm.
Trong xe im lặng một lúc, Quách Di Trân chủ động lên tiếng: "Anh Tịch Văn, mười vạn em sẽ trả lại anh sớm nhất có thể. Tuy vẫn còn đi học nhưng mỗi năm em đều nhận được học bổng, cuối tuần cũng có đi làm thêm ở trung tâm gia sư."
Cung Tịch Văn định nói không vội nhưng khi anh ta nhìn qua gương chiếu hậu thấy vẻ mặt dao động, muốn nói lại thôi của Cung Tịch Chiếu, trong đầu lập tức nảy ra một ý: "Nhưng mà em vẫn còn đi học, mỗi năm đều cần học phí, sinh hoạt phí, học bổng và lương làm thêm chưa chắc đã đủ bù vào khoản này đâu nhỉ?"
Lời của Cung Tịch Văn nói trúng tim đen, vạch trần sự khó xử của Quách Di Trân.
Quách Di Trân nhất thời không biết phải đối phó thế nào.
Cung Tịch Chiếu không nhịn được xen vào: "Này, Cung Tịch Văn, số tiền này coi như em vay, chỉ có em mới có quyền đòi nợ cô ấy."
Logic có chút lỗ hổng, nhưng cậu mặc kệ những lỗ hổng đó.
Cậu đã đồng ý học lại thì cứ học lại thôi, dù sao cũng chỉ là lãng phí thêm một năm, cậu đâu có đảm bảo kết quả.
Sự bảo vệ thẳng thắn như vậy càng khiến Cung Tịch Văn thêm vững tin vào kế hoạch trong lòng, một kế hoạch có thể trị được Cung Tịch Chiếu.
Cung Tịch Văn làm như không nghe thấy lời của Cung Tịch Chiếu, tiếp tục nói với Quách Di Trân: "Anh có một ý này, muốn nhờ em giúp một việc."
Quách Di Trân không chút do dự đáp: "Anh Tịch Văn cứ nói, em nhất định sẽ cố gắng hết sức."
Cung Tịch Văn cong môi cười: "Có một chuyện khiến anh rất đau đầu, Cung Tịch Chiếu học quá kém, nếu nó cứ tiếp tục học lại trong tình trạng này, một năm này cũng chỉ là lãng phí thời gian." Anh ta dĩ nhiên nhìn ra thái độ muốn đối phó cho qua của Cung Tịch Chiếu nên mới nghĩ ra cách này: "Tìm một giáo viên phụ đạo trọn gói cả năm đảm bảo kết quả ở ngoài có khi còn đắt hơn, nên anh muốn nhờ em phụ đạo cho Cung Tịch Chiếu, nếu một năm sau nó thi đỗ đại học thì khoản nợ mười vạn này sẽ được xóa bỏ."
Cung Tịch Chiếu nghe xong ý tưởng của Cung Tịch Văn, không nhịn được xen vào: "Em không đến lớp học thêm đâu."
Quách Di Trân rõ ràng nhỏ hơn cậu, bắt cậu ngồi chung với một đám học sinh nghe cô giảng bài, giơ tay trả lời câu hỏi? Tuyệt đối không được. Nếu như vậy, trong mắt Quách Di Trân, cậu tuyệt đối giống như một thằng nhóc con.
Cung Tịch Văn lại nghe ra ý tứ khác. Thực tế, phản ứng của Cung Tịch Chiếu ngoài dự đoán của anh ta, cậu đột nhiên không từ chối ngay, chỉ là có ý kiến về địa điểm. Xem ra, anh ta không đoán sai.
Cung Tịch Chiếu cuối cùng cũng không còn là người không có điểm yếu.
Cung Tịch Văn vững vàng bước đi trên những tảng đá ngầm mà anh ta vừa dò được, tiếp tục nói: "Di Trân, em có tiện mỗi tối đến nhà giúp Cung Tịch Chiếu học bài không? Như vậy cũng không làm lỡ việc làm thêm cuối tuần của em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!