Đêm giao thừa, Quách Di Trân vẫn như thường lệ, sau khi Cung Tịch Chiếu tỉnh dậy, bước vào phòng cậu, tranh thủ thời gian đưa cậu vào quy trình ôn tập có hệ thống.
Theo kế hoạch của cô, trong kỳ nghỉ đông này, cô cần phải cùng Cung Tịch Chiếu nhanh chóng ôn lại những điểm thường thi của mỗi môn.
Ngay cả khi cô "tăng ca" cả ban ngày, kế hoạch này vẫn có vẻ hơi gấp gáp.
May mắn là Cung Tịch Chiếu vẫn hợp tác như mọi khi.
Năm giờ chiều đêm giao thừa, hai người vừa kết thúc việc ôn tập môn Toán.
Mặc dù đã ôn lại các công thức, phương pháp giải thường gặp, nhưng đối với môn học thiên về thực hành này, Quách Di Trân vẫn cảm thấy nên lấy bài tập ra luyện tập mới có thể kiểm tra mức độ nắm bắt của cậu.
Vì vậy cô lật một cuốn sách bài tập, muốn chọn ra hai bài toán có tính đại diện.
Cung Tịch Chiếu hiếm khi có được chút thời gian rảnh rỗi, một tay chống cằm nhìn cô.
Cơ hội như vậy ngày càng nhiều.
Ánh mắt cậu cũng ngày càng ngang ngược.
Cậu thích nhất dáng vẻ cô giảng bài Toán: trôi chảy, tự tin, vui vẻ.
Đây là môn sở trường của cô, trong phạm vi chương trình thi của cậu, cô có thể ung dung dẫn dắt suy nghĩ của cậu đi qua đi lại.
Mỗi khi như vậy, cậu lại từ khâm phục mà nảy sinh một sự mê đắm.
Muốn cùng cô đi tiếp, tìm thấy cảm giác sảng khoái khi giải được một bài toán khó. Mỗi kết thúc đều khiến cậu cảm thấy chưa thỏa mãn.
Mê đắm sinh ra tham lam.
Điểm cuối của sự tham lam…chính là cô.
Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân từ xa đến gần, tiếp theo là ba tiếng gõ cửa có nhịp điệu.
"Tịch Chiếu, Di Trân, ăn cơm thôi."
Là giọng của dì Chu.
Dì bổ sung thêm: "Hôm nay là giao thừa, xuống sớm ăn tất niên, tối nghỉ ngơi."
"Vâng, dì Chu."
Hai người đồng thanh.
Sau khi lời nói kết thúc, hai người bất giác nhìn nhau cười.
"Hôm nay là giao thừa." Quách Di Trân lặp lại lời của dì Chu: "Hay là, hôm nay đến đây thôi nhé?"
Cô muốn hỏi ý kiến cậu. Thực ra, nếu theo kế hoạch ôn tập của cô, việc dừng lại tiến độ tối nay sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của mấy ngày sau. Lớp 12 quay lại học sớm, có khả năng trước khi Cung Tịch Chiếu đi học lại cô cũng không hoàn thành được kế hoạch ôn tập này.
Nhưng cô lại không muốn ép quá, khiến cái tết này của Cung Tịch Chiếu trôi qua một cách tẻ nhạt.
Lần trước sinh nhật cô, là cô không muốn chuyện của mình ảnh hưởng đến kế hoạch chung, nhưng lần này là tết, nên tùy thuộc vào lựa chọn của Cung Tịch Chiếu.
Cung Tịch Chiếu không lập tức đưa ra câu trả lời, cậu chỉ đứng dậy, một tay đút túi quần: "Ăn cơm xong rồi nói sau."
"Ừm."
Hai người một trước một sau đi xuống lầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!