Chương 11: (Vô Đề)

Ngày báo danh, Cung Tịch Chiếu nghe thấy mọi người xì xào bàn tán:

"Thằng học dốt này lại còn dám quay lại học lại à? Đúng là không biết lượng sức mình."

"Nhảy dù vào lớp chọn, có khi nào mục đích không phải là học mà là để theo đuổi cô gái nào trong lớp không?"

"Thằng này chẳng phải được bình chọn là hot boy khóa trước sao? Nó quay lại thế này, hot boy khóa này có thấy nguy cơ không nhỉ?"

Những lời nói chói tai này, nếu là trước đây, cậu chắc chắn sẽ siết chặt nắm đấm muốn "nói chuyện sâu" với người phát ngôn, nhưng bây giờ cậu lại làm như không nghe thấy gì.

Thực ra, một năm này chẳng qua chỉ là một năm được đặt tên. Vài năm nữa nhìn lại nó cũng chỉ vì cái tên khác biệt mà có vẻ hơi khác thường một chút thôi.

Sau khi Cung Tịch Chiếu chính thức khai giảng, trừ cuối tuần ra, thời gian ban ngày của Quách Di Trân đều rảnh rỗi. Tuy không cố ý lên kế hoạch nhưng cuộc sống của cô luôn có quy luật: vận động, đọc sách, thư giãn hợp lý.

Từ khi khai giảng, nội dung phụ đạo không còn do Quách Di Trân tùy ý sắp xếp nữa, thường dựa trên bài tập về nhà hôm đó của Cung Tịch Chiếu. Cậu làm xong một phần, cô kiểm tra một phần, thời gian rảnh rỗi mới có thể tự do phát huy.

Trường học có kế hoạch ôn tập hệ thống, sự sắp xếp của cô cũng thuận theo kế hoạch ôn tập đó, ngược lại lại nhàn hơn nhiều.

Một ngày thứ bảy sau khi chính thức bước vào mùa khai giảng tháng chín, Quách Di Trân trực ở quầy đăng ký của trung tâm gia sư. Một phụ huynh đưa học sinh đến đăng ký đã xin số liên lạc của cô, sau khi rời đi liền gửi tin nhắn, chỉ có ba chữ ngắn ngủi: Em thơm quá.

Cô lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình ba giây, không chút do dự chặn người đó.

Cung Tịch Chiếu gửi một bài toán, cô liếc nhìn rồi trả lời bằng một công thức.

Tiếng giày cao gót vang lên mỗi lúc một gần, cho đến khi dừng lại ngay trước bàn làm việc, Quách Di Trân ngẩng đầu lên, thấy gương mặt thân thiện của Từ Viện.

"Chị Viện, hôm nay sao có thời gian qua đây?"

Từ Viện kéo chiếc ghế bên cạnh Quách Di Trân: "Qua nói chuyện với hiệu trưởng mới tiếp quản trung tâm, tiện thể thăm em." Cô ngồi xuống ghế, nóng lòng nói, "Di Trân, xin lỗi em, đột ngột quyết định ra nước ngoài khiến khoản nợ của em đến hạn sớm hơn."

"Không sao đâu chị Viện." Quách Di Trân chưa bao giờ vì chuyện này mà trách cô: "Chị chịu giúp em bảo lãnh, vay được khoản tiền này em đã rất biết ơn rồi. Bây giờ chuyện này cũng đã tìm được cách giải quyết ổn thỏa."

Từ Viện có chút kinh ngạc: "Tìm được bên cho vay khác rồi à?"

Quách Di Trân lắc đầu: "Nhận dạy kèm cho một học sinh lớp 12." Cô suy nghĩ một lát, quá trình có hơi lòng vòng, tóm lại là: "Phụ huynh đã trả trước tiền, nếu cậu ấy thi đỗ đại học thì em sẽ không cần phải trả lại nữa."

Từ Viện trầm ngâm: "Em may mắn thật."

Đúng vậy, cô chỉ là một sinh viên, ngay cả ở trung tâm gia sư cũng chỉ làm những công việc hỗ trợ giảng dạy, không có tư cách giảng dạy độc lập. Thông thường đối tượng được mời ký hợp đồng đảm bảo đỗ như thế này đều là những giáo viên có kinh nghiệm, huống chi là một khoản tiền trả trước lớn như vậy.

Quách Di Trân cười cười: "Đúng là may mắn."

Gặp được Cung Tịch Chiếu quả thực là may mắn của cô.

Nếu là giáo viên trẻ khác có được cơ hội này, Từ Viện chắc chắn sẽ hỏi han và cảnh báo rủi ro, nhưng đối phương là Quách Di Trân, cô rất yên tâm.

"Chị còn một ít tài liệu trọng tâm do giáo viên trước để lại, lát nữa chị soạn lại rồi gửi cho em."

Quách Di Trân vô cùng biết ơn Từ Viện: "Cảm ơn chị, chị Viện."

Khoảng một tuần sau khi chính thức khai giảng, Cung Tịch Chiếu đã nhanh chóng hòa đồng với các bạn xung quanh.

Cung Tịch Chiếu cảm thấy, phần lớn nguyên nhân là do thành tích của cậu không gây ra mối đe dọa nào đối với những bạn học lớp chọn đang theo đuổi các trường đại học trọng điểm loại một.

Một buổi chiều thu gió lay cành lá, bóng cây xào xạc chiếu lên bàn học của Cung Tịch Chiếu.

Đây là một tiết tự học, cậu đang cúi đầu giải một bài toán.

Đề bài quen quen, Quách Di Trân đã từng giảng không chỉ một lần, nhưng các bước giải ở giữa quá phức tạp, cậu chỉ thuận lợi rẽ được một khúc cua, đến ngã rẽ thứ hai thì lại mờ mịt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!