Chương 22: THIÊN TÀ BẢO KHỐ

Thiên Tà Đại Điện....

Bên trên bảo toạ, Thiên Tà Giáo Chủ lặng lẽ ngồi một mình, không gian xung quanh là màu đen u tối, chỉ có ánh trăng non trên cao lẻn qua cửa sổ mang theo chút ánh sáng hiu quạnh.

Bóng đêm ôm lấy cơ thể mỹ miều của nàng, sự tĩnh lặng bao trùm toàn đại điện.

Như nghĩ đến điều gì, Thiên Tà Giáo Chủ chậm rãi lấy ra một con dao nhỏ sắc bén.

Nàng nhẹ nâng ngọc thủ trắng nõn như da em bé không chút tỳ vết của mình lên, động ý niệm phong toả đan điền, áp chế tu vi, ngăn dòng linh lực vận chuyển.... lúc này mới dùng dao rạch nhẹ lên cổ tay của mình.

Máu đỏ chảy theo lưỡi dao, từng giọt từng giọt rơi xuống mặt đất.

Bởi vì đã phong tu vi, ngăn dòng linh lực nên khả năng trị thương của một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả không thể phát huy tác dụng.

Vết thương vẫn còn đó, máu tươi cứ lặng lẽ chảy.

"Thật kỳ lạ.... ta thoát chết nhờ đâu cơ chứ?"Ánh mắt của nàng loé lên sự ngờ vực.

Tuy rằng cố tình phong bế tu vi, giống như một phàm nhân bình thường.... nhưng trạng thái hiện tại của nàng tốt hơn thời điểm bị Cốt Giang hạ độc rất nhiều.

Thiên Tà Giáo Chủ không thể không thừa nhận, xét về tâm cơ tàn nhẫn, sự ngoan độc và thủ đoạn nham hiểm.... Cốt Giang thật sự vượt xa nàng.

Lão ta thành công lợi dụng điểm yếu trong lòng của Tần Thuỷ Dao, khiến đệ tử của nàng vì hiểu lầm mà phản bội, tiết lộ nơi bế quan tuyệt mật, dẫn đến việc nàng trúng phải Tàn Cốt Tán và Liệt Hồn Hương.... đây là hai loại độc mà ngay cả Độ Kiếp Kỳ cũng phải kiêng kỵ.

Tàn Cốt Tán khiến xương cốt toàn thân vỡ nát, trở thành người tàn phế.

Liệt Hồn Hương làm toàn bộ linh hồn tê liệt và mất đi ý thức, so với một người chết không có sự khác biệt.

Trạng thái khi đó của nàng tệ hơn giờ phút này vô số lần.

Hiện tại ít ra còn là phàm nhân, còn khi đó chính là một phế nhân.

Rõ ràng Cốt Giang đã thật sự thành công loại bỏ nàng nhờ vào độc kế của hắn.

Nhưng chẳng biết vì một lý do gì, thời điểm nằm trong quan tài.... cơ thể của nàng bỗng nhiên biến chuyển vô cùng dữ dội.

Kháng độc đề thăng khiến Tàn Cốt Tán và Liệt Hồn Hương dần trở nên suy yếu, sau đó hoàn toàn tan rã.

Khả năng tự phục hồi khiến xương cốt, linh hồn của nàng khôi phục đến mức hoàn hảo.

Mà ngay cả chiến lực cũng bỗng nhiên đề thăng, Cốt Giang tuy không phải đối thủ của nàng, nhưng nếu như lão ta liều mạng.... dù nàng chiến thắng cũng sẽ bị thương không nhẹ.

Ấy thế mà trong trận chiến đó, Cốt Giang như quả hồng mềm, bị nàng tuỳ ý nắn bóp, đoạt lấy thủ cấp.

Ngay cả chính bản thân Thiên Tà Giáo Chủ cũng không lý giải được nguyên nhân bên trong.

Thế nên giờ đây, nàng thử nghiệm bằng cách gây hại cho cơ thể, dùng dao rạch xuống vết thương xem có còn tự động phục hồi được như thời điểm đó hay không....

Kết quả vết thương vẫn còn nguyên vẹn, cơn đau nơi cổ tay vẫn không dứt.... chứng tỏ nàng đã mất năng lực tự chữa trị khi đó.

Nàng lại thử lấy ra một viên Độc Đan, thử nuốt vào trong miệng.

"Ưm...."Cơn đau tê tâm liệt phế khiến nàng nhíu mày, Độc Đan đã thẩm thấu khắp toàn thân, không có dấu hiệu nào chứng minh cơ thể nàng có thể tự giải trừ độc tố.

Phải biết rằng đây chỉ là một viên Độc Đan cấp thấp, hiện tại nếu như lại trúng phải Tàn Cốt Tán và Liệt Hồn Hương, nàng chắc chắn sẽ thê thảm.

"Là do hắn?"Thiên Tà Giáo Chủ hơi suy tư, từ ống tay áo lấy ra một bức hoạ.

Bên trên thình lình chính là khuôn mặt tuấn tú của Lê Vĩ, đầu ngón tay nhẹ nhàng đảo qua đôi mắt của hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!