Chương 4: Trứng sinh hài tử

Đấu La tinh, Cực Bắc Chi Địa.

Tuyết đọng trong hạp cốc đã bị xử lí một phần, sau khi dùng đủ loại phương thức tìm kiếm hết nguyên một ngày thì Lam Tiêu và đội điều tra của hắn đã xác nhận nơi lấp lóe ánh sáng hai màu vàng bạc phát ra chấn động năng lượng sinh mệnh mãnh liệt kia hình như không có gì nguy hiểm.

Sự phán đoán của Lam Tiêu đã đúng, đây là một mảnh di tích, không có gì nguy hiểm. Một di tích từng có dấu vết sinh tồn của hồn thú mười vạn năm đối với bọn họ mà nói chắc chắn là một phát hiện lớn.

Tiếp theo chính là công việc khai quật di tích.

Hai chiếc cơ giáp làm việc bận rộn cả buổi mới có thể dọn hết lớp tuyết đọng cuối cùng còn sót lại ở bên ngoài nhưng bên dưới lớp tuyết còn có băng cứng không biết đã hình thành bao nhiêu năm rồi, có khi còn kiên cố hơn cả sắt thép cũng nên.

Vì để tránh làm hại đến mọi thứ bên trong di tích nên bọn họ phải vô cùng cẩn thận mới được.

Tầng băng khá dày nhưng sau khi dọn xong lớp tuyết đọng thì ánh sáng hai màu vàng bạc ở bên trong thông qua lớp băng trong suốt phản chiếu càng thêm rõ ràng.

Hào quang như ẩn như hiện, dù không có mãnh liệt nhưng lại vô cùng rõ ràng.

Máy dò xét sinh mệnh vẫn luôn ở trong trạng thái tìm kiếm, năng lượng sinh mệnh vẫn như vậy không hề thay đổi, cũng không vì bọn họ làm gì ở bên ngoài mà xuất hiện chấn động nào.

Đây là tín hiệu tốt, chứng minh độ nguy hiểm của nơi này khá thấp.

Hồn lực phát ra chậm rãi cắt xuống lớp băng, không ngừng xác định vị trí chính xác của vật ở bên trong.

Mất hết hai giờ đồng hồ, khi cắt xuống lớp băng được khoảng bốn mét thì bọn họ đại loại đã đoán được kích thước của vật kia.

- Đường kính khoảng chừng nửa mét, bề rộng chừng ba mươi centimet. Là một vật thể hình bầu dục, khẳng định không phải là hồn thú mà giống như một quả trứng.

Nam Trừng báo cáo với Lam Tiêu.

Đôi mắt của Lam Tiêu sáng lên, hắn nói:

- Nếu như đây thật sự là một quả trứng thì chúng ta đã lập một đại công rồi. Tuy rằng bây giờ ta không đoán được là trứng của loại hồn thú nào nhưng bản thân nó có thể phát ra khí tức sinh mệnh của hồn thú mười vạn năm thì có thể suy đoán đây là một quả trứng do hồn thú cấp bậc Thú Vương sinh ra.

Hiếm thấy hơn chính là dưới tình huống bị đóng băng như vậy vẫn tràn đầy năng lượng sinh mệnh, khả năng ấp nở quả trứng này gần như là chắc chắn. Chúng ta bây giờ nhặt được bảo vật rồi!

Hồn thú mười vạn năm hiện tại chỉ sống trên hai hành tinh hồn thú kia chứ trên Đấu La tinh đã tuyệt tích từ lâu rồi.

Hơn nữa Liên bang đã có hiệp nghị với hai hành tinh hồn thú này, một khi phát hiện hồn thú cấp bậc mười vạn năm đều sẽ đưa đến hai hành tinh này mà phía hồn thú cũng sẽ chi trả các loại thuế bên ngoài và thêm một ít tài nguyên mà Liên bang cần có, thực hiện hai bên cùng có lợi.

Với tư cách là người phát hiện thì cả chi đội của bọn họ không chỉ được tăng cấp quân hàm mà còn được ban thưởng tư nguyên vô cùng xa xỉ để khuyến khích.

- Xem ra đây là lễ vật kết hôn mà ông trời tặng cho chúng ta! (Thực tế bây giờ thì không nhưng sau này chắc chắn sẽ đúng

-trans)

Lam Tiêu thừa cơ ôm Nam Trừng rồi cười nói.

- Chớ có khinh suất, khi nào trở về rồi nói sau.

Nam Trừng nhẹ giọng nói.

Lam Tiêu cười nói:

- Ta rất thích nàng như vậy...

- Khi nãy dám nói ta ngốc, ngươi chờ đó cho ta.

Nam Trừng chủ động cắt ngang lời của hắn, hơn nữa còn giơ tay làm ra điệu bộ uy hiếp.

- Lão đạo, ra xem này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!