Chương 583: Đích thật là U Minh hoa.

Ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn về phía người trước mặt.  

Thế nhưng, khi ánh mắt nàng tiếp xúc ánh mắt của đối phương, nhìn thấy lãnh sắc và vẻ trêu tức trong con mắt hắn, trong lòng lại lập tức run lên, lập tức liền cảm giác sợ hãi.  

Nàng né tránh ánh mắt, bóng roi trong tay lóe lên, quấn quanh ở giữa eo thon, vẫn như cũ duy trì một tia tôn nghiêm cùng quật cường sau cùng, lạnh lùng thốt:  

- Nên cẩn thận là ngươi! Luyện Gân cảnh.  

Lạc Thanh Chu không có để ý đến nàng, đi theo Đao tỷ tiến vào u cốc.  

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn bóng lưng của hắn, do dự một chút, c*̃ng nện bước đôi chân dài đi vào theo.  

Đồng thời nói thầm trong lòng: "Nằm gai nếm mật, chịu nhục! Trước chịu đựng, bản tiểu thư nhất định sẽ có cơ hội báo thù rửa nhục! Khi bản tiểu thư lần nữa tấn cấp, chính là ngày chết của ngươi"  

Đao tỷ khiêng đao bản rộng đi ở phía trước, ánh mắt cảnh giác vừa đi vừa về tìm kiếm bốn phía, mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương.  

Hai người ở trong sơn cốc tìm một hồi, cũng không có tìm được U Minh hoa.  

Đao tỷ hỏi:  

- Ngươi biết hoa kia không?  

Lạc Thanh Chu nói:  

- Nhìn thấy ở trong sách chuyên môn, màu tím, giống như là...  

Hắn chỉ chỉ thiếu nữ váy tím sau lưng, nói:  

- Giống màu tất chân nàng đang mang, cánh hoa đầy đặn, nước hoa sung mãn, nhưng cũng không có hương vị.  

Nam Cung Mỹ Kiêu nắm chặt nắm đấm.  

Đao tỷ gật đầu nói:  

- Ta c*̃ng nhìn qua ở trong sách, nghe nói bốn phía U Minh hoa sinh trưởng ba bốn mét cũng không có hoa cỏ khác sinh trưởng.  

Hai người một bên thấp giọng nói chuyện, một bên tiếp đi vào chỗ sâu trong sơn cốc.  

Nam Cung Mỹ Kiêu cảm giác âm khí âm u bốn phía, mà lại rất lạnh, vội vàng tăng tốc bước chân, theo sát hai người.  

Lại tìm hơn một canh giờ.  

Cơ hồ đều đi dạo toàn bộ u cốc một lượt, vẫn không có tìm tới U Minh hoa.  

Trong lòng Lạc Thanh Chu có hơi thất vọng.  

Mặt mũi Đao tỷ tràn đầy bất đắc dĩ nói:  

- Xem ra nơi này không có, chúng ta lại đi một chỗ khác.  

Đúng vào lúc này, Nam Cung Mỹ Kiêu theo ở phía sau đột nhiên chỉ vào trên sườn núi bên cạnh nói:  

- Đóa hoa kia sao?  

Lập tức lại lạnh lùng mà nói:  

- Nhìn không quá giống.  

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn lại, sửng sốt mấy giây, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nói:  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!