Chương 537: (Vô Đề)

Đèn đuốc bên trong đã tắt.   

Hai người đều không nói gì thêm.   

Lúc ngoặt vào hẻm nhỏ, Hạ Thiền đột nhiên dừng bước, quay đầu, lạnh lùng nhìn hắn nói:   

- Ta, không sợ, ngươi.   

Ngừng một chút, lại nói:   

- Ngươi, sợ ta.   

Lạc Thanh Chu giật giật khóe miệng, nhìn thoáng qua kiếm trong tay nàng, lại nhìn về phía con ngươi băng lãnh của nàng, nói:   

- Lúc đầu ta xác thực sợ ngươi, đặc biệt là lúc trước lại mặt, lần *****ên thấy ngươi giết người. Lúc kia là thật sợ ngươi, sợ ngươi một lời không hợp liền đem ta một kiếm đứt cổ. Hiện tại, cô gia đã không sợ ngươi.   

Hạ Thiền không nói gì thêm, tiếp tục đi về phía trước.   

Hai người trở lại trong phủ, đi đến Linh Thiền Nguyệt cung, Lạc Thanh Chu đang muốn cáo từ, nàng lại quay đầu nói:   

- Chờ đã, ta.   

Nói xong, đẩy cửa tiến vào tiểu viện.   

Không bao lâu, nàng cầm quần áo cần thay, đi ra ngoài cửa.   

Trong tay vẫn như cũ cầm chuôi kiếm.   

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, không tiếp tục nhiều lời.   

- Đi thôi.   

Hai người tiếp tục sóng vai mà đi, hướng về Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển.   

Một đường trầm mặc, đều không nói gì.   

Tiến vào Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển, đi vào bên hồ, Lạc Thanh Chu chỉ vào bên trong nơi hẻo lánh:   

- Nơi đó tương đối cạn, dưới nước có rất nhiều nham thạch và đá cuội, ngươi có thể tắm ở nơi đó. Yên tâm, sẽ không bị chìm, ta ngay ở chỗ này.   

Sau đó chỉ chỉ sương mù trong hồ nước nói:   

- Ngươi nhìn, sương mù lớn như thế, dù cho đứng rất gần, *****̃ng không nhất định có thể nhìn thấy. Nếu như ta tắm ở chỗ này, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy cái bóng của ngươi, không nhìn thấy thân thể của ngươi, cho nên ngươi có thể yên tâm.   

Hạ Thiền đứng bên hồ, nhìn nước hồ phía dưới, bờ môi có chút giật giật, muốn nói lại thôi.   

- Không sao đâu, rất cạn, nếu ngươi đứng lên nhiều nhất tới ngực. Nơi đó còn có rất nhiều nham thạch, ngươi có thể ngồi ở phía trên, hoặc nằm ở phía trên, rất thoải mái.   

Lạc Thanh Chu cho rằng nàng sợ hãi, nhẹ giọng an ủi.   

Hạ Thiền nắm chặt kiếm và quần áo trong tay, lại trầm mặc trong chốc lát, phương thấp giọng nói:   

- Ngươi có thể, gần một chút.   

Nói xong, bước nhanh đi tới bên trong nơi hẻo lánh bên kia.   

Lạc Thanh Chu giật mình, không có do dự, rất nhanh ***** quần áo, đặt ở trong bụi hoa.   

Lập tức "Phù phù" một tiếng, nhảy vào trong hồ nước.   

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!