Lạc Diên Niên chờ đợi chốc lát, rồi đưa tay tiếp nhận nước trà, tượng trưng nhấp một miếng, đặt ở bên cạnh, trên mặt lộ ra một vòng phức tạp, cũng không nói chuyện.
Lạc Thanh Chu lại bưng một chén nước trà, đưa tới trước mặt Vương thị, khom người nói:
- Đại phu nhân, mời uống trà.
Vương thị khóe mắt run rẩy, đưa tay tiếp nhận nước trà, cũng không có lập tức uống, mà là sắc mặt âm trầm nhìn thiếu nữ bên cạnh hắn, đột nhiên cười lạnh nói:
- Thế nào, ngay cả quy củ cũng không hiểu sao?
Vẻ mặt Tần Kiêm Gia thản nhiên nhìn bà, không nói gì, cũng không hề động, vẫn luôn đứng đó, giống như bà là không khí.
- Làm càn!
Vương thị đột nhiên bộc phát, nước trà trong tay ba một tiếng hất về thiếu nữ trước mặt.
Nhìn chằm chằm vào ánh mắt của bà ta Lạc Thanh Chu đã sớm chuẩn bị, lúc bà ta giơ nước trà hất lên, đột nhiên đứng dậy, bảo hộ phía trước thiếu nữ bên cạnh.
- Xoạt!.
Nước trà nóng hổi, toàn bộ hắt lên mặt hắn, chảy xuôi xuống dưới, chảy vào cổ, thấm ướt y phục.
Hắn vẫn che phía trước thiếu nữ không nhúc nhích.
Vương thị cầm chén trà, sửng sốt một chút, ánh mắt soi đến gương mặt bình tĩnh của thiếu niên, trong mắt lộ ra kinh ngạc và hồ nghi.
Trong ấn tượng của bà ta, thiếu niên này tuyệt đối không có lá gan làm như vậy.
Tiểu thư Tần gia này lần đầu tiên lại mặt, vô lễ với trưởng bối.
Bà ta hắt nước trà, không ai dám nói gì.
Ngay cả lão gia cũng không ngăn cản.
Nhưng điều bà ta không ngờ là, tiểu dã chủng ở Thành Quốc phủ từ trước đến nay nhát gan khiếp nhược ti tiện như kiến hôi, cũng dám đứng lên che chở nha đầu không giáo dục này!
Bà ta cảm thấy có chút hoang đường đến khó tin.
Vừa mới ra ngoài, liền muốn lật trời sao?
- Phụ thân, trà đã kính xong, chúng con còn có việc, cáo từ trước.
Lạc Thanh Chu không lau nước trà trên mặt, cũng không tiếp tục nhìn bà ta nữa, chắp tay với Lạc Diên Niên vẻ mặt đang phức tạp, yên lặng ngồi đó, sau đó đưa tay dắt thiếu nữ sau lưng, đi về phía cửa.
Vương thị rốt cục kịp phản ứng, giận tím mặt nói:
- Làm càn! Làm càn!
Trong nội viện đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân ồn ào.
Lập tức, một hán tử mặc trang phục màu đen dáng người khôi ngô, mang theo hơn mười hộ vệ eo đeo đao kiếm, vội vàng đi tới.
Gương mặt Vương thị dữ tợn, giận dữ nói:
- Uông hộ viện! Hôm nay ta không đồng ý, ai cũng không được phép rời khỏi Thành Quốc phủ!
- Rõ!
Hán tử "Keng" một tiếng rút đao bên hông ra, đằng đằng sát khí nhìn hai người trong đại sảnh đi ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!