Trên đường phố ngoài phủ, thậm chí cả trang trí mang chút vui mừng cũng không có.
Không pháo, không chiêng trống, không huyên náo.
Tân khách đến đây chúc mừng, cũng lác đác không có mấy người.
Chuyện này hai đại gia tộc giống như thương lượng xong, hôn sự này tiến hành dị thường yên lặng và khiêm tốn.
Sau khi có người thăm dò được tin tức, đám người liền bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra đường đường Tam công tử Thành Quốc phủ, lại phải ở rể cho Tần gia, làm người ở rể cho vị đại tiểu thư Tần gia đó.
- Nghe nói Tam công tử Lạc gia kia thân thế lai lịch không rõ, cũng không phải huyết mạch Lão Gia Lạc gia, ngay cả con thứ cũng không bằng..
- Nghe nói Tần gia đại tiểu thư kia thân mang bệnh nặng, si si ngốc ngốc, thành thân chỉ vì xung hỉ....
- Thì ra là thế..
- Đối với hai nhà quý nhân này mà nói, mối hôn sự này đều là chuyện mất mặt, khó trách không dám tuyên dương....
Phố lớn ngõ nhỏ, mọi người đều ầm ĩ nghị luận.
Mà Lạc Thanh Chu người trong cuộc phải thành thân thì sáng sớm giờ Tỵ, đã ăn mặc chỉnh tề, từ Thành Quốc phủ xuất phát.
Không có ngựa cao to, không có dây hoa cưới.
Không có khua chiêng gõ trống, cũng không có đội ngũ trùng trùng điệp điệp, hỉ khí dương dương.
Chỉ có một đỉnh kiệu nhỏ, mấy hạ nhân, mấy nha hoàn, mấy gánh lễ vật.
Đội ngũ lúc ra cửa yên tĩnh, bước chân vội vàng.
Tựa hồ sợ bị người khác chú ý vây xem, mất mặt xấu hổ.
Thành Quốc phủ chủ nhân Lạc Diên Niên, cùng những người khác sớm tới Tần phủ trước.
Giống như đi chung cùng đội ngũ thành thân này sẽ xấu hổ.
Mà Tần phủ thì long trọng náo nhiệt một chút.
Tới tham gia tiệc hôn lễ này, ngoại trừ người Tần gia và Lạc gia, còn mời được mấy người trưởng giả đức cao vọng trọng trong Mặc Thành.
Tân khách khác, tất cả đều không mời.
Cỗ kiệu trực tiếp vào phủ, cũng không dừng lại bên ngoài.
Xuyên qua viện lạc rộng rãi tĩnh mịch, ngừng lại ngoài đại sảnh.
Vén rèm lên.
Lạc Thanh Chu mặc một bộ áo bào đỏ, từ trong kiệu đi ra, giống như tiểu tức phụ bị nhà mẹ đẻ đưa tới.
Đối mặt với các loại biểu cảm của đám người trong đại sảnh và ngoài đại sảnh, nói không hoảng hốt là giả.
Nhưng hoảng hốt sẽ chỉ phạm sai lầm, sẽ chỉ làm trò cười cho người ta.
Cho nên phải bình tĩnh!
Lạc Thanh Chu ổn định tâm thần, vẻ mặt thản nhiên đối mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!