Lập tức, hắn tách chân ra, đứng trung bình tấn, giang hai cánh tay, bắt đầu đi theo động tác trong đầu, chậm rãi diễn luyện.
Mặc dù không có khí thế và sức mạnh như vậy, nhưng cũng ra dáng.
Hắn cũng không muốn chỉ làm một thư sinh yếu đuối tay trói gà không chặt!
Đánh mấy bộ, toàn thân bắt đầu phát nhiệt.
Đồng thời, thở hồng hộc, chân có chút nhũn ra.
Tố chất thân thể này thực sự quá kém.
Đánh quyền như vậy, khẳng định không hiệu quả gì, nhiều nhất có thể rèn luyện thân thể.
Hay là trước tiên phải tu luyện nội công tâm pháp, luyện da luyện thể!.
Nhìn sắc trời còn sớm.
Lạc Thanh Chu vào phòng.
Ngồi xuống giường, nhắm mắt lại, trước tĩnh tâm nhập định, sau đó trong đầu hiện lên huyệt khiếu đồ kia và cách hô hấp vận khí.
Rất nhanh, lần nữa tiến vào trạng thái luyện công như tối hôm qua chợp mắt trước chậu than.
Lòng đất tối đen, hạt giống bắt đầu mọc rễ nảy mầm, phá lớp đất chui lên, được thấy ánh mặt trời, trải qua gió quật mưa xa, chiếu nắng tắm sương, khỏe mạnh trưởng thành...
Trong bóng tối.
Một sợi khí tức lưu động đi qua từng cái huyệt khiếu trong cơ thể, như hành giả đang hành tẩu.
Qua cầu lên dốc, trèo đèo lội suối.
Vượt mọi chông gai, uốn lượn khúc chiết...
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Ngoài cửa sổ, mặt trời lặn xuống phía tây, khuất sau núi xanh.
Màn đêm buông xuống.
Ánh trăng le lói lặng yên dâng lên.
Tiểu Điệp ôm y phục đã giặt sạch sẽ, từ bên ngoài trở về.
Lạc Thanh Chu đang ở trạng thái như ngủ lại không phải ngủ, rõ ràng nghe được bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa và tiếng bước chân.
Hắn từ từ tỉnh lại, mở mắt.
Luồng khí ở phần bụng kia, ấm áp, vẫn chầm chậm lưu động ở chỗ đó.
- Công tử, người không có trong phòng sao?
Tiểu Điệp đem y phục xếp xong, đặt ở phòng bên cạnh của nàng, sau đó đi tới.
Lạc Thanh Chu mở miệng đáp:
- Ở đây.
Tiểu Điệp vào phòng, mượn ánh trăng ngoài cửa sổ nhìn hắn nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!