Chương 7: (Vô Đề)

Editor: Qin

Dưới sự thuyết phục của Triệu Hoan, cuối cùng Tiết Đường cũng gật đầu đồng ý đi họp lớp.

Có được cái gật đầu này, Triệu Hoan mới nhắn tin báo lại cho Lưu Giang.

Giờ vẫn còn sớm, Triệu Hoan cũng không vội về. Hiện tại hai người đang rúc chung trên ghế sofa xem phim.

Nhưng Tiết Đường chẳng tập trung vào phim nổi, xem một lúc lại quay đầu hỏi: "Mày vẫn còn thân với mấy người trong lớp cũ hả?"

"Không đâu." Triệu Hoan mắt vẫn không rời màn hình, "Cũng chỉ giữ liên lạc với vài người thôi. Tao thân với Lưu Giang là vì làm cùng công ty ấy."

Tiết Đường lại hỏi: "Vậy mấy buổi họp lớp, mọi người thường đến đông đủ lắm hả?"

"Cũng tương đối." Triệu Hoan nói, "Chỉ cần còn ở thành phố Lân, không có việc gì đặc biệt thì thường sẽ đến."

Khóe môi cô ấy cong lên một chút, cũng quay đầu lại nhìn Tiết Đường: "Trình Kim An á, gần như năm nào cũng có mặt."

"…Anh ta đến hay không liên quan gì tới tao."

"Vậy à?" Triệu Hoan buông giọng nhẹ hều, nhưng lại hỏi đúng cái cô đang tránh né nhất: "Giữa hai người, thật sự không còn khả năng nữa sao?"

Tiết Đường cụp mắt xuống, giọng rất khẽ: "Đã mấy năm trôi qua rồi còn gì."

"Thì sao?" Triệu Hoan nói như chuyện hiển nhiên, "Có người ly hôn rồi còn quay lại với tình đầu kìa. Hai tụi mày chỉ mới chia tay thôi mà."

…Sao có thể giống nhau được chứ?

Tiết Đường im lặng không nói gì.

Triệu Hoan nhìn cô một lúc, như chợt nhớ ra gì đó, hỏi: "Đường Đường, thứ Bảy mày rảnh không?"

"Thứ Bảy à?" Tiết Đường vốn tránh livestream vào ngày thường, mà chủ nhật lại có buổi họp lớp, nếu thứ Bảy cũng không lên sóng thì hơi áy náy với fan.

Cô nghĩ ngợi rồi đáp: "Nếu không phải buổi tối thì được."

Triệu Hoan lập tức giở giọng "biết tỏng hết rồi": "Biết mà, mày còn phải stream nữa chớ gì~ Không sao, ban ngày là được rồi. Tao định đi làm tóc, tiện thể dạo phố một vòng."

Tiết Đường gật đầu, "Mày tính đại khai sát giới à?"

Triệu Hoan bị chọc cười: "Phải rồi còn gì, cả năm mới gặp một lần, chẳng lẽ không nên xuất hiện thật chói sáng sao?"

"Ok luôn." Tiết Đường đồng ý, "Vậy mình đi sớm chút nha."

Bảo là đi sớm, thật ra cũng chẳng sớm lắm.

Sáng thứ Bảy, hai người lật đật lắm cũng mãi đến mười giờ mới ra khỏi cửa.

Ăn xong bữa sáng kiêm trưa, Triệu Hoan kéo Tiết Đường chạy thẳng đến salon tóc quen thuộc.

Tiết Đường cứ nghĩ hôm nay mình chỉ là người đi theo, không ngờ vừa vào tiệm đã bị sắp xếp ngồi xuống trước.

"Ơ khoan." Cô định đứng dậy, "Tao đâu có định làm tóc đâu mà."

Triệu Hoan ấn cô ngồi xuống lại: "Đã tới rồi thì làm luôn một thể, đổi kiểu tí đi."

Cô ấy vừa nói vừa nghịch nghịch mấy lọn tóc của Tiết Đường: "Tóc mày mấy năm nay cứ để y chang vầy hoài, tóc dài thẳng mãi không chán à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!