Chương 52: (Vô Đề)

Editor: Qin

Kỳ nghỉ Tết chính thức kết thúc.

Khi mọi người đều lần lượt quay lại công việc, thì hai người ở căn hộ 501 khu Vân Đỉnh vẫn chẳng có chút áp lực nào liên quan đến chuyện đi làm.

Trong phòng khách, Tiết Đường nhìn người bên cạnh đang thảnh thơi gặm hạt dưa, không nhịn được lên tiếng:

"Dạo này anh không đến cửa hàng, không cần ghé qua xem thử à?"

"Không cần đâu." Trình Kim An đáp tỉnh bơ, giọng điệu rất có lý: "Nếu anh cần phải đến mỗi ngày thì thuê quản lý chi cho mệt?"

Câu này nói ra thật sự không có lỗ hổng nào để bắt bẻ, khiến người ta không tài nào phản bác được.

"Sao? Ở nhà với em vài hôm đã thấy phiền rồi à?" Trình Kim An nhìn cô bằng ánh mắt đầy nhàn tản, "Mới mấy ngày thôi mà đã chán rồi?"

Tiết Đường nghe xong bật cười:

"Không có đâu, đừng có vu oan cho em."

"Ôi chao." Trình Kim An đưa tay đặt l*n đ*nh đầu cô, nhẹ nhàng lắc lắc mấy cái, "Miệng lưỡi giờ ghê gớm hơn hồi trước rồi nha, còn biết nói anh vu oan cơ đấy."

Tay anh chẳng dùng bao nhiêu lực, Tiết Đường cũng không vùng vẫy, để mặc anh nghịch.

Một lát sau, cô giơ tay lên, nắm lấy tay anh kéo xuống, bỗng hỏi một cách nghiêm túc: "Bây giờ ngoài chuỗi lẩu, công ty hợp tác với Lâm Càn Phi, với mấy quán cà phê và tiệm bánh mà anh nói từng đầu tư, anh còn đang làm gì khác không?"

Trình Kim An nhướn mày nhìn cô: "Em hỏi cái này làm gì?"

Ban đầu định nói là do tò mò, nhưng chưa kịp thốt ra, Tiết Đường đã nuốt lời lại. Khi mở miệng lần nữa, giọng điệu đã đổi khác: "Em muốn tìm hiểu kỹ hơn về công việc của bạn trai mình, chắc được chứ?"

Nói xong, cô còn cố ý quan sát phản ứng của Trình Kim An.

Rõ ràng là anh vui ra mặt.

Tâm trạng tốt, Trình tổng cái gì cũng sẵn sàng kể. Anh kể cho cô nghe về những dự định tương lai của mình, ngoài kế hoạch mở rộng chi nhánh sang thành phố khác, anh còn muốn xây dựng một thương hiệu riêng. Đã có thương hiệu thì tất nhiên phải thành lập một công ty độc lập.

Tiết Đường nghe rất chăm chú, mỗi khi anh nói xong một câu, cô đều gật đầu tán thành.

Hành động đó khiến Trình Kim An phải bật cười, anh đưa tay nhéo nhẹ cằm cô: "Sao đây? Em là cái máy gật đầu truyền thuyết đấy à?"

"Không mà." Tiết Đường nhìn anh với ánh mắt đầy chân thành, "Em thật sự thấy mấy ý tưởng của anh rất hay."

Trình Kim An là một người đàn ông bình thường, cũng như hầu hết đàn ông trên đời có sĩ diện. Không ai mà không vui khi được người mình thích khen cả.

Anh khẽ ho một tiếng, ngược lại hỏi cô: "Thế còn em? Chắc em cũng có vài dự định riêng rồi chứ?"

Tiết Đường gật đầu: "Có chứ. Làm tự media đâu thể làm cả đời được. Nói trắng ra thì ngành này cũng chỉ là ăn cơm thanh xuân thôi, em cũng muốn làm thứ gì đó khác đi."

Câu nói ấy hoàn toàn chính xác.

Trình Kim An rất đồng tình, nhưng không thể hiện ra ngoài, chỉ hỏi tiếp: "Thế em muốn làm gì khác?"

Tiết Đường cũng không giấu diếm, cô cười nhẹ, ánh mắt nhìn xa xăm như đang suy nghĩ. Rồi cô đem những suy tính còn đang dang dở trong đầu bày ra hết: "Em muốn tuyển vài người, bắt đầu từ một studio nhỏ."

"À." Trình Kim An kéo dài giọng, ánh mắt có phần dò xét, "Thì ra cũng muốn làm sếp rồi nha."

"Cũng không hẳn vì thế." Tiết Đường đáp, "Chỉ là muốn làm điều gì đó mình thật sự thích."

Được tự chọn con đường mình đi, đúng là một loại hạnh phúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!