Editor: Qin
Vì phải "chăm sóc cái dạ dày quý giá" của sếp Trình, Tiết Đường đành xuống lầu mua bữa sáng.
Ban đầu cô còn định ra ngoài mua, nhưng khi đi ngang qua nhà hàng khách sạn, mới sực nhớ ra ở đây có phục vụ buffet sáng miễn phí.
Thế là cô quay ngược lại vào nhà hàng. Nhìn sơ qua thì đồ ăn khá ổn, món mặn món ngọt đầy đủ cả.
Vừa nãy còn không cảm thấy gì, nhưng giờ ngửi thấy mùi thơm, bụng cô cũng kêu "ợp" hai tiếng rất đúng thời điểm.
Tiết Đường gọi một bát mì trộn nóng, tự lấy thêm một ly cà phê, ăn uống no nê xong xuôi mới bắt đầu gói ít đồ mang về.
Khi quay lại trước cửa phòng 1603, cửa phòng đang mở. Cô đi vào vài bước thì nghe thấy tiếng máy sấy tóc vang lên từ phòng tắm.
Tiết Đường liền mang bữa sáng vào, đặt gọn lên bàn.
Vừa xoay người lại, Trình Kim An đã từ phòng tắm bước ra.
Anh vẫn mặc áo choàng tắm, hình như vừa tắm xong, tóc cũng đã được sấy khô và tạo kiểu gọn gàng bằng sáp.
Khác hẳn bộ dạng lười biếng chán đời lúc mới tỉnh dậy.
"Đi cũng lâu ghê."
Vừa nói, anh vừa tiện tay đóng cửa phòng lại.
Tiết Đường: …
Không cho ra nữa à?
Cô nghĩ một chút, giải thích: "Em ăn xong mới lên, nên hơi lâu."
Quả nhiên, nghe đến đây, bước chân của sếp Trình trong đôi dép lê khựng lại, nét mặt cũng chẳng còn dễ coi như lúc nãy.
Anh hừ nhẹ một tiếng: "Vừa nãy còn giả vờ không muốn ăn gì, kết quả ăn nhanh hơn ai hết."
Nhanh hơn ai hết? Chẳng phải chỉ nhanh hơn anh một chút thôi sao.
Còn nói bóng nói gió nữa à…
Tiết Đường giả vờ không hiểu ẩn ý trong lời nói, chớp mắt đáp: "Bữa sáng dưới nhà cũng ổn mà, tiện xuống rồi thì em ăn luôn."
Trình Kim An nhướng mày hỏi: "Ăn gì dưới đó vậy?"
Tiết Đường trả lời rất thật: "Mì trộn nóng và cà phê."
"Cũng khá thịnh soạn đó." Anh vừa nói vừa ngồi xuống cạnh bàn, bắt đầu mở túi đồ ăn ra. Nhưng khi nhìn thấy bên trong, liền sững người: "Em mang về bao nhiêu vậy?!"
Thấy anh bất động, Tiết Đường dứt khoát lấy từng món ra giúp.
Kết quả là cảnh tượng trở thành như thế này: mỗi lần cô rút tay ra khỏi túi, ánh mắt của Trình Kim An lại trở nên ngơ ngác thêm một phần.
Một hộp mì trộn nóng, một bát hoành thánh nhỏ, hai cái bánh bao hấp, một quả trứng luộc, một cây xúc xích, thêm một ly cà phê nữa.
Trình Kim An thật sự đứng hình mất mấy giây, sau đó mới nói: "Em thật sự ăn rồi đấy à?"
Tiết Đường gật đầu: "Thật mà."
"Vậy còn mang nhiều vậy làm gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!