Editor: Qin
Mà khi đó rõ ràng là khoảng thời gian họ nên hạnh phúc nhất.
……
Ngày thi cuối cùng của kỳ thi đại học, thời tiết u ám nặng nề. Mây đen như đè nén cả bầu trời, trong không khí quẩn quanh một cảm giác ngột ngạt và đè ép. Ngay cả gió cũng trốn biệt, lá cây bên ngoài cửa sổ đứng im phăng phắc. Từ xa xa, từng tiếng sấm mơ hồ vang lên.
Tiết Đường thu lại ánh mắt, thời tiết này khiến cô bất giác nhớ đến buổi sáng hôm đó. Buổi sáng lần đầu tiên cô gặp Trình Kim An, trời cũng y hệt thế này.
Tiếng chuông kết thúc môn thi cuối cùng vang lên. Ba năm cấp ba cũng chính thức khép lại.
Tiết Đường rời khỏi phòng thi, đi về hướng cầu thang.
Vừa mới bước xuống một tầng, đã bị Hà Thiên Ngữ từ phía sau chạy tới gọi lại. Cả hai đều được phân về Nhị Trung để thi, còn những người khác trong ký túc thì vẫn thi ở Nhất Trung.
Hà Thiên Ngữ khoác tay Tiết Đường, "Đường Đường, cậu thấy thi thế nào?"
Tiết Đường không giả vờ khiêm tốn, "Chắc cũng ổn, biết đâu còn cao hơn lần thi thử thứ ba."
"Còn cao hơn thi thử lần ba nữa hả?" Hà Thiên Ngữ kinh ngạc, "Thi thử lần ba của cậu vốn đã cao lắm rồi đó!"
Tiết Đường mỉm cười, "Tớ thấy kỳ thi năm nay cũng ổn, nhìn chung không quá khó."
"Ừ, đúng là vậy." Hà Thiên Ngữ nói: "Tớ viết cũng khá trôi chảy, ít nhất là không gặp câu nào khiến tớ sụp đổ."
Trong lúc nói chuyện, hai người đã xuống tới tầng một. Hà Thiên Ngữ ngẩng đầu nhìn bầu trời ngoài cửa, "Cảm giác sắp mưa to đấy, tụi mình đi nhanh lên. À đúng rồi, mẹ cậu đến chưa?"
Tiết Đường cũng ngẩng đầu nhìn trời, "Tớ xem dự báo rồi, nên không cho bà đến."
Cô lại nhìn sang Hà Thiên Ngữ, "Bố mẹ cậu đến rồi phải không? Cậu mau đi đi, tớ cũng về đây."
"Ừ." Hà Thiên Ngữ gật đầu, "Vậy cậu nhớ về sớm nhé, cẩn thận dính mưa, hè này tụi mình hẹn gặp lại nha."
"Ừ."
Tiết Đường băng qua đám đông, đi đến trạm xe buýt gần đó ngồi xuống. Dần dần, khi các thí sinh rời khỏi trường, đám đông cũng thưa thớt hẳn.
Cô ngồi khoảng mười phút thì thấy chiếc xe buýt quen thuộc từ xa chạy lại. Dù Nhị Trung và Nhất Trung cách nhau một đoạn, nhưng lại cùng tuyến xe buýt. Tuần nào Tiết Đường cũng đi xe buýt, tài xế đã quen mặt cô.
Ngày thi đại học như hôm nay, xe buýt hiếm khi vắng người đến vậy, trên xe không tới mười người. Xe dừng lại một cách ổn định, cửa mở ra. Nửa phút sau, chỉ có hai người bước xuống.
Chú tài xế nhìn ra ngoài, gọi với theo: "Em học sinh, không lên xe à?"
Tiết Đường lắc đầu với chú, "Cháu đang đợi người."
Đêm hôm qua.
Hạ Lâm Ngọc vốn đã gọi điện hẹn cô xong xuôi, nói ngày thi cuối sẽ đến đón ở cổng trường. Tiết Đường cũng đồng ý rồi. Chỉ là sau khi tắm xong đi ra thì có chút "biến cố nhỏ".
Chiếc điện thoại đặt trên bàn hiển thị một tin nhắn.
Người gửi: Trình Kim An.
[Mai thi xong đợi tớ nhé, tớ đến Nhị Trung tìm cậu.]
Tiết Đường đứng đó một lúc lâu không nhúc nhích.
Cô trả lời: [Cậu đến tìm tớ làm gì?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!