Editor: Qin
Định vị của Lâm Càn Phi được gửi đến lúc năm rưỡi.
Sau khi nhận được, Trình Kim An chỉ nhắn lại một chữ "ok" rồi chuẩn bị ra ngoài.
Lúc đi ngang qua tủ quần áo, anh chợt nhớ đến câu mình từng nói cách đây hơn một tiếng trước.
Ờ ha, anh quay về là để thay đồ mà.
Đúng là hết cách.
Anh mở tủ. Hôm qua mang đi không nhiều, chắc tầm đủ mặc một tuần, vẫn nên tranh thủ lúc bên kia chưa lật sàn nhà, quay về lấy thêm ít đồ mới được.
Trình Kim An tiện tay quăng điện thoại lên giường, tùy ý chọn một cái áo khoác mặc vào.
Lúc ra đến phòng khách, thì thấy Tiết Đường đang dùng lò vi sóng trong bếp hâm lại đồ ăn. Trình Kim An đứng khựng lại, liếc nhìn bàn ăn. Món trứng xào hành tây và canh sườn đều đã được hâm nóng, lúc này còn đang bốc hơi nghi ngút.
Anh đặc biệt liếc kỹ cái bát đựng canh sườn.
Đã đổi rồi.
Trong khoảnh khắc anh dừng lại, Tiết Đường cũng bưng món cuối cùng từ bếp ra. Cô hỏi: "Sao thế?"
Trình Kim An uể oải nói: "Cũng biết thưởng thức đấy chứ."
"……"
Lần theo ánh mắt của anh, Tiết Đường biết ngay anh đang nói đến chuyện gì. Cô đặt bát xuống, hiếm hoi bực mình nói: "Em biết là bát viền mạ vàng không được bỏ vào lò vi sóng, chút kiến thức cơ bản này em có."
Trình Kim An nhướng mày cười: "Biết là được rồi."
—
Chỗ tụ tập do Lâm Càn Phi chọn là một quán bar nhạc sống, có ca sĩ biểu diễn, không khí vừa đủ náo nhiệt mà vẫn không quá ồn ào. Khi Trình Kim An đến nơi thì đồng nghiệp trong công ty đều đã có mặt.
Chỉ là ở đó còn có thêm một người ngoài danh sách. Vừa thấy Trình Kim An đi về phía nhà hàng, trong đầu Lý Cảnh Viên liền căng như dây đàn.
Cô nàng dùng cùi chỏ thúc Lâm Càn Phi bên cạnh, nhỏ giọng chất vấn: "Sao anh không nói là anh Trình cũng đến?"
Từ sau bữa sáng lần trước, cô nàng chưa từng gặp lại Trình Kim An. Một phần đúng là không có dịp, nhưng phần lớn là vì cô nàng cũng sợ gặp. Từ lúc biết anh là bạn trai cũ của Tiết Đường, cô nàng đã không biết bao nhiêu lần âm thầm cà khịa anh rồi.
Tuy không thực sự ghét bỏ gì, nhưng vẫn nhớ mãi cái màn trêu đùa lần trước.
Giờ thì bất ngờ chạm mặt, kiểu gì cũng thấy chột dạ.
"Quên nói rồi, hôm nay là cậu ta mời đấy." Lâm Càn Phi ghé sát tai cô nàng, giọng cười cợt, "Là anh em tốt của anh mà, không thể cả đời không gặp đúng không?"
Anh ta đã nói vậy rồi, Lý Cảnh Viên cũng chẳng còn gì để phản bác. Huống hồ người ta cũng tới nơi rồi.
Trình Kim An ngồi thẳng xuống chỗ trống bên cạnh Lâm Càn Phi. Mở miệng liền cười: "Ô, em dâu cũng đến à? Lâu rồi không gặp nhé?"
Anh và Lâm Càn Phi bằng tuổi, chỉ khác nhau ba tháng, một người sinh tháng hai, một người tháng năm. Lý Cảnh Viên kéo khóe miệng: "Anh Trình, đúng là lâu không gặp thật."
……
Lâm Càn Phi nhìn trái rồi lại nhìn phải, nét cười không giấu được trong mắt: "Ê lão Trình, nghe nói cậu mới dọn nhà hả?"
Phát pháo mở màn bắn thẳng vào mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!