Editor: Qin
[980419#]
Nhìn thấy tin nhắn này, Trình Kim An vẫn còn đang ngồi ở hàng ghế sau của chiếc taxi. Anh khẽ nhắm mắt lại, trong lòng chỉ biết gọi thầm một tiếng: "Thất sách rồi."
Nửa đêm xe ít, chẳng mấy chốc đã tới Vân Đỉnh Loan.
Xuống xe, Trình Kim An kéo vali đi vào. Anh quen thuộc ấn thang máy, rồi cũng rất tự nhiên bấm tầng. Ra khỏi thang, anh nhập dãy mật mã đã thuộc làu làu từ lâu.
Ở huyền quan, dép đi trong nhà đã được đặt sẵn.
Trình Kim An liếc nhìn, kéo vali vào, đổi dép.
Lúc này, Tiết Đường vẫn đang ở trong thư phòng. Cắt video sao? Không phải đâu.
Cô đứng ở cửa từ khi nghe thấy tiếng khóa mã được nhập đã đứng đợi. Còn đang do dự có nên ra hay không thì tiếng kéo vali ngày càng gần.
Thôi thì ra ngoài vậy.
"Người thuê nhà" mới tới, "chủ nhà" mà không ra đón thì cũng không hợp tình hợp lý.
Tay phải đặt lên tay nắm, Tiết Đường vặn mở cửa đi ra.
Trình Kim An lúc này đang đứng trong phòng khách. Anh nhìn lướt qua cách ăn mặc của Tiết Đường. Ăn mặc gọn gàng thế này, không biết còn tưởng cô sắp ra ngoài luôn.
"Chưa ngủ à?"
Tiết Đường gật đầu: "Mới cắt video xong, giờ đang chuẩn bị ngủ đây."
"Ừ, đi ngủ đi."
Tiết Đường "ồ" một tiếng, rồi dặn vài câu: "Anh cứ từ từ dọn dẹp, rửa mặt đánh răng gì đó. Em không biết anh có mang đồ dùng cá nhân không, nhưng trong nhà vệ sinh có sẵn một bộ, bàn chải mới cũng có trong ngăn kéo. Nếu cần thêm gì thì cứ nói với em."
"Được rồi." Trình Kim An nhướng mày, "Cảm ơn nha, chủ nhà."
Sau hai tiếng "chủ nhà" đó, Tiết Đường liền trở về phòng mình. Cửa vừa khép lại, ngoài phòng vang lên tiếng công tắc bật tắt.
Chắc là tắt đèn phòng khách rồi.
Sau đó là tiếng cửa mở.
Chắc là vào phòng rồi.
Tiết Đường ngồi trở lại giường, chạm vào drap mới sực nhớ ra. Giường phòng phụ hình như trống trơn.
Trời ạ, sao lại quên mất chuyện này nhỉ?
Hôm trước Lý Cảnh Viên qua chơi, ở lại cuối tuần. Sau khi cô nàng về, Tiết Đường đã gỡ hết ga trải giường, vỏ gối, vỏ chăn đi giặt. Giặt xong thì cất hết vào tủ, ngay cả ruột chăn ruột gối cũng cất luôn vì sợ bụi.
Bây giờ giường ở phòng phụ ngoài cái nệm ra thì chẳng còn gì cả.
Tiết Đường lập tức chạy ra ngoài. Vừa giơ tay gõ cửa, Trình Kim An đã đứng ngay bên trong, cô vừa hạ tay xuống thì cửa đã được mở ra.
Tiết Đường nhìn anh: "Xin lỗi nha, em quên chưa dọn phòng. Chăn gối, drap giường, vỏ gối đều cất trong tủ hết rồi, đều là đồ sạch."
Thành thật mà nói, ngay khoảnh khắc bước vào phòng phụ, Trình Kim An cũng bị giật mình một cái. Đứng ngay cửa suy nghĩ cả buổi, mới nhớ phải mở tủ ra xem.
Còn chưa kịp tìm thì "chủ nhà" đã đích thân tới gõ cửa với vẻ đầy áy náy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!