Chương 26: (Vô Đề)

Editor: Qin

Có những lời khi vừa lọt vào tai sẽ khiến lòng người lập tức dịu lại, giống như lúc này, trái tim Tiết Đường được một thứ sức mạnh vô hình bao bọc, mọi mệt mỏi, phiền não đều tan biến chẳng còn chút vết tích.

Khi hai người trở lại Vân Đỉnh Loan, đồng hồ đã chỉ hơn bốn giờ sáng.

Đưa người về tận cửa 501 xong, Trình Kim An định rời đi.

Tiết Đường chợt hỏi anh: "Anh không tìm vòng tay nữa à?"

Trình Kim An dừng bước, mặt không đổi sắc nhìn cô: "Lúc ở bệnh viện tôi mới nhớ ra, hình như chiếc vòng ấy bị mất bên ngoài lâu rồi."

Mất lâu rồi? Ở bệnh viện đã nhớ ra rồi?

Thế sao còn cùng cô trở về đây?

Tiết Đường không hỏi. Ngược lại, cô chủ động giữ anh lại: "Anh có muốn tắm rửa một chút rồi hẵng về không?"

Lúc nãy đi thang máy, Trình Kim An đã thông qua gương nhìn rõ bộ dạng hiện tại của mình. Kiểu tóc vuốt gọn gàng ban đầu giờ rũ xuống lòa xòa, quần áo thì loang lổ vết máu đã khô. Anh mà ra ngoài với bộ dạng này, chắc hù chết mấy bác bảo vệ.

Anh im lặng nghĩ một lát rồi hỏi ngược lại: "Có tiện không?"

"Chẳng có gì bất tiện cả." Nghe khẩu khí của anh coi như là đồng ý, Tiết Đường mở cửa: "Máy sấy quần áo anh để lại vẫn còn, hong khô nhanh thôi."

Nghe vậy, Trình Kim An "à" một tiếng, nhướng mày nhìn cô, giọng giễu cợt: "Thế tôi hỏi, lúc quần áo chưa khô thì tôi mặc cái gì? Chẳng lẽ khỏa thân à?"

Anh bật cười: "Hình như chúng ta bây giờ không còn là kiểu quan hệ để em nhìn thấy tôi khỏa thân nữa đúng không?"

"…" Trước đây Tiết Đường luôn vô cùng bái phục độ dày da mặt của anh, không ngờ mấy năm qua đi, chẳng những không thuyên giảm, mà còn có chiều hướng "dày thêm vài phân".

Tiết Đường nói: "Tôi có áo choàng tắm mới, anh mặc tạm là được."

Trình Kim An nghiêng đầu, ánh mắt thoáng ý cười: "Áo choàng tắm của eem, tôi mặc vừa được sao?"

Tiết Đường thật thà đáp: "Cái này tôi chuẩn bị cho anh trai, còn chưa từng dùng."

"Cho anh trai à?" Anh gật gù, "Vậy cũng được."

Tiết Đường vào phòng ngủ chính tắm rửa, để Trình Kim An dùng phòng vệ sinh ngoài phòng khách.

Cô tắm hơi lâu. Đến khi cô sấy tóc xong bước ra khỏi phòng tắm, gần như đã một tiếng đồng hồ trôi qua. Cô ngồi xuống mép giường, giơ tay xoa xoa mí mắt nặng như đeo đá.

Thật sự rất buồn ngủ.

Nghĩ tới bên ngoài vẫn còn một người, cô cố gắng gượng dậy, thay bộ quần áo khác rồi đi ra phòng khách.

Vừa ra ngoài, đập vào mắt cô là bóng lưng Trình Kim An đang mặc áo choàng tắm ngồi trên sofa, trên tay cầm cái cốc gì đó còn bốc hơi nghi ngút.

Nghe tiếng cửa phòng mở, anh quay đầu lại.

Thấy tóc anh vẫn còn hơi ướt, cô hỏi ngay: "Sao anh không sấy tóc?"

Vừa dứt lời, cô mới sực nhớ ra nhà chỉ có duy nhất một chiếc máy sấy, mà lại còn đang nằm trong phòng tắm của cô nữa chứ.

Trình Kim An cũng nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, cứ vậy im lặng nhìn cô chăm chú.

Tiết Đường hơi ái ngại, vội vàng nói: "Tôi đi lấy máy sấy cho anh nhé."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!