Editor: Qin
Không gian lại rơi vào tĩnh lặng.
Đầu óc Tiết Đường như ngừng vận hành. Cái gì gọi là đúng lúc phải tới nhà cô ấy? Trong thang máy chẳng còn ai khác, nên cái "cô ấy" kia hiển nhiên là chỉ chính mình.
Phá vỡ im lặng vẫn là Cao Hạo Đình. Anh ta hỏi thẳng: "Giữa hai người… là quan hệ tôi đang nghĩ tới à?"
Nói xong anh ta lại mỉm cười bổ sung: "Hỏi thế có hơi vô duyên quá không?"
Tiết Đường muốn phủ nhận, nhưng Trình Kim An lại nhanh miệng hơn cô: "Nếu anh nghĩ được thế thì coi như vẫn còn biết giữ khoảng cách đấy."
…
Bầu không khí gượng gạo đến mức khiến người ta hít thở khó khăn.
May mà đúng lúc ấy, cửa thang máy mở ra.
Triệu Hoan vẫn đứng đợi ngoài cửa. Cô ấy kéo phắt Tiết Đường ra, còn không quên lườm Trình Kim An một cái, mà đương sự giả vờ chẳng thấy gì.
Tất cả chi tiết ấy đều lọt vào mắt Cao Hạo Đình, khiến chuyện càng thêm mơ hồ. Anh ta lên tiếng: "Đi thôi, tôi đưa hai người về."
"Hả?" Triệu Hoan chẳng hiểu vừa rồi họ nói gì, ngơ ngác nhìn Tiết Đường.
Cao Hạo Đình tự giải thích: "Tôi không uống rượu, khuya rồi, để tôi chở về cho yên tâm."
Triệu Hoan gật đầu, lịch thiệp hẳn, hơn xa "ai kia".
"Vậy làm phiền anh."
Mọi người theo anh ta ra bãi đỗ. Ban đầu Triệu Hoan chẳng để ý Trình Kim An đi theo sau, tưởng xe anh cũng đậu gần đó. Chỉ đến khi cô ấy với Tiết Đường yên vị ở ghế sau, mắt thấy Trình Kim An mở cửa ghế phụ ngồi vào, cô ấy mới nhận ra còn ẩn tình.
"Cậu cũng đi chung à?"
Người cô ấy hỏi hiển nhiên là anh.
Trình Kim An cài dây an toàn, ngoảnh lại: "Tôi ghé Vân Đỉnh Loan một lát."
"Gì cơ?" Triệu Hoan lập tức cảnh giác. "Cậu tới đó làm gì?"
Anh chưa kịp quay lại, Tiết Đường đã hỏi: "Anh quên đồ ở đó à?"
Trình Kim An liếc cô, hồi lâu mới ừ khẽ một tiếng.
Triệu Hoan đảo mắt giữa hai người, càng thấy lạ lạ, rồi liếc luôn Cao Hạo Đình qua gương chiếu hậu.
Cô ấy hắng giọng, nghiêng đầu "giáo huấn": "Không phải lần đầu đâu nhỉ? Đường Đường dọn tới ở rồi mà cậu vẫn hay quay lại lấy đồ thế?"
Khoảnh khắc ấy, cô ấy thấy rất rõ Cao Hạo Đình trong gương khẽ nhướng mày.
"Vậy… hai người là chủ nhà và khách thuê?" Cơn tò mò lấn át phép lịch sự.
Triệu Hoan trả lời còn hào hứng hơn cả nhân vật chính: "Không phải chủ với khách, mà là chủ cũ và chủ mới."
"À, hiểu rồi." Cao Hạo Đình bật cười. "Hóa ra là kiểu quan hệ đó."
Một người tung, một người hứng. Trình Kim An thản nhiên liếc cô ấy, Triệu Hoan đáp lại bằng nụ cười vô tội.
Giỏi lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!