Editor: Qin
Đôi lông mày của Trình Kim An khẽ nhếch, sau đó kéo khóe môi: "Được chứ."
"Lần này có cần đổi dép không?" Anh lại hỏi.
Tiết Đường cúi xuống lấy từ tủ giày ra một đôi dép lê, đặt trước mặt anh, "Anh tôi từng đi rồi."
Trình Kim An khẽ nghiêng đầu, vẫn là chữ ấy: "Được."
…Biết vậy đã chẳng hỏi.
Thay dép xong, Trình Kim An rất tự nhiên đi về phía sofa, trông cứ như đang ở nhà mình.
Ừm, mà trước đây đúng là nhà anh thật.
Tiết Đường đi đến trước tủ lạnh, quay đầu hỏi anh: "Anh muốn uống nước không? Hay là nước ngọt?"
"Có nước ngọt gì?" Trình Kim An hỏi lại.
Vị trí anh ngồi đối diện tủ lạnh, khoảng cách cũng không xa.
Biết mắt anh tốt, Tiết Đường dứt khoát mở toang cửa tủ lạnh cho anh tự nhìn.
Anh ngó vài giây.
"Uống nước đi."
"Ừ." Tiết Đường đóng cửa tủ lạnh lại, quay người đi rót nước.
"Cho anh."
Trình Kim An đưa tay nhận lấy, "Cảm ơn."
Khô khốc, không chút cảm xúc.
Tiết Đường đi vào thư phòng, lát sau xách ra một túi đồ.
Cô nói: "Anh kiểm tra đi."
Trình Kim An nhận túi, không lấy quần áo ra, chỉ thò tay vào túi lục qua hai cái, "Được rồi, không vấn đề ggì."
Tiết Đường chớp mắt, tùy tiện vậy luôn à?
Trình Kim An bắt gặp ánh mắt cô, nói: "Tôi biết chỗ nào có vết dầu."
Ý ngầm là: Không cần nhìn cũng biết.
Tiết Đường gật đầu, "Ừm, không có vấn đề thì tốt." Cô lại hỏi: "Bạn anh xuất viện chưa?"
"Ra viện lâu rồi." Trình Kim An nói bâng quơ: "Thứ Năm tuần trước."
Tiết Đường há miệng: "Vậy là cùng ngày với tôi luôn."
Trình Kim An ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt có phần kỳ lạ: "Làm sao tôi biết em xuất viện ngày nào?"
Ờ thì cũng đúng.
Tiết Đường vẫn gật đầu, "Ừm, trùng hợp thật."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!