Editor: Qin
Lý Cảnh Viên nghe mà há hốc cả mồm.
Không hổ danh là anh Trình, đúng là chơi lớn thật sự.
Trước bao ánh mắt mà dám trắng trợn viết một câu "lời chúc kiêm tỏ tình" thế kia, cô nàng không dám tưởng tượng nếu hôm đó mình cũng có mặt, chắc hưng phấn đến phát điên.
"Đường à, lúc đó mày từ chối luôn hả?"
Tiết Đường không nói gì, tiếp tục ăn cơm.
Triệu Hoan thì cúi đầu cười khúc khích.
"Gì vậy?" Lý Cảnh Viên tò mò chết đi được: "Không từ chối à? Hay là làm lơ luôn?"
Triệu Hoan nhận xét: "Còn buồn cười hơn cả làm lơ nữa."
"Là sao?"
Lý Cảnh Viên cảm thấy tối nay mình như đang chơi "mười vạn câu hỏi vì sao", nhưng càng nghe càng ghiền, chẳng thể ngừng được.
Triệu Hoan giải thích: "Hồi đó lớp tôi có cậu bạn làm lớp phó môn Toán tên là Hứa Đào, viết tắt cũng là XT, trùng hợp ghê chưa? Mà đúng lúc đó, cậu ta cũng có mặt."
"Thế là lớp phó môn Toán của các cậu tưởng Trình Kim An đang nói đến cậu ấy á?" Lý Cảnh Viên nuốt nước bọt, "Chuyện này cũng có thể hiểu lầm được à? Lớp phó môn Toán của mấy cậu… không phải là không thích con gái đấy chứ?"
"Không không, không đến mức đó." Triệu Hoan cười tới gục cả xuống bàn, "Cậu ta chắc chắn là thẳng mà, giờ đang có bạn gái rồi. Nhưng hồi đó tôi để ý thấy cậu ta đúng là ngớ người ra một chút, biết đâu trong đầu cũng nghi ngờ Trình Kim An vài giây ấy chứ."
Cô ấy kể tiếp: "Nói trắng ra thì hôm đó Đường Đường nhà mình đã "tặng" cơ hội trả lời cho bạn lớp phó môn Toán Hứa Đào rồi."
Câu nói của Trình Kim An lúc đó gây náo loạn nguyên một nhóm nhỏ đang có mặt tại hiện trường.
Khi mọi ánh mắt đồng loạt đổ về phía Tiết Đường, cô lập tức lia mắt tới Hứa Đào đứng ngoài rìa.
Tiết Đường phản ứng siêu nhanh, nhìn cậu chàng rồi nói tỉnh bơ: "Lớp phó, đừng ngơ người ra nữa, bạn học Trình đang chờ cậu trả lời kìa."
Nói xong, cô quay người bước nhanh khỏi chùa.
–
Lý Cảnh Viên lập tức giơ ngón cái với Tiết Đường: "Đường ơi mày phản ứng đỉnh thật đó, nếu là tao chắc đơ ra như cây cột điện, chờ người đến giải vây luôn quá."
Tiết Đường chẳng hứng thú với lời khen đó, chỉ lên tiếng nhắc: "Ăn nhanh lên, nguội hết rồi."
Lý Cảnh Viên ngoan ngoãn dạ một tiếng rồi ăn tiếp. Nhưng chỉ mới ăn được mấy miếng, cô nàng lại bắt đầu lấn sang chủ đề khác.
"Ê, rồi chuyện đó thế là xong luôn à? Về trường rồi không ai nhắc gì nữa sao?"
"Không ai nhắc gì mấy đâu." Triệu Hoan tiếp lời, "Hôm đó thấy Đường Đường bỏ ra ngoài, tôi cũng đi theo luôn, sau đó xảy ra gì thì tôi không biết. Nhưng tôi đoán chắc Trình Kim An có dặn dò, kiểu: "về trường rồi im miệng dùm"."
"Thế thì…" Lý Cảnh Viên lại liếc sang Tiết Đường, "Sau đó hai người có ngại ngùng gì không? Gặp nhau có khó xử không?"
"Gì mà gặp nhau chứ." Triệu Hoan lại cười ra tiếng, "Đường Đường sau đó phớt lờ Trình Kim An luôn, lâu phết đó. Cậu ta nói gì cũng bị cho bơ đẹp."
Lý Cảnh Viên gật gù, ánh mắt đầy ẩn ý lướt qua Tiết Đường, "Thế rồi sao… lại thành đôi vậy?"
Triệu Hoan nhún vai, "Cái này tôi cũng chịu. Tôi chỉ biết sau kỳ thi đại học là hai người họ đến với nhau, còn chi tiết thì chịu, phải hỏi người trong cuộc."
Nghe đến đó, Lý Cảnh Viên liền cười tít mắt, xê dịch tới gần "người trong cuộc", "Đường à, kể chị em mình nghe với đi. Mày biết không, nếu tao nắm được chuyện tình sử của hai người từ thời đi học, sau này anh Trình có nhắc tới mày thì tao còn biết đường đối đáp nữa chứ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!