Editor: Qin
"Còn ai vào đây nữa?" Triệu Hoan tranh trả lời thay cô, "Trình Kim An chứ ai, cậu nhìn Đường đi, trông giống kiểu người sẽ chủ động tỏ tình với ai sao?"
Lý Cảnh Viên rít một tiếng, "Chuẩn, nhìn là thấy không giống."
Hai đứa kia lại bắt đầu tung hứng rồi.
Tiết Đường nhìn qua nhìn lại giữa hai người, trong đầu lại đang nghĩ đến chuyện hồi năm nhất đại học.
Nếu để hai đứa này biết, kiểu gì cũng há hốc mồm không khép lại được.
"Thế anh ta tỏ tình ngay sau kỳ thi đại học à?" Lý Cảnh Viên lại hỏi tiếp.
"Không chỉ vậy đâu." Triệu Hoan tiếp tục bóc phốt, "Tớ nhớ là trước khi tốt nghiệp còn từng tỏ tình một lần rồi, chỉ là bị Đường nhà mình từ chối đấy."
Cô ấy quay đầu nhìn Tiết Đường, "Đúng không?"
Không chỉ một lần đâu.
Là hai lần cơ.
Tiết Đường chớp mắt, thuận theo lời cô ấy: "Chắc vậy."
Nếu hỏi Trình Kim An bắt đầu thay đổi thái độ với Tiết Đường từ khi nào, thì có lẽ chính là sau lần chơi "thật lòng hay mạo hiểm" ấy.
Ban đầu anh chỉ là cảm thấy hơi áy náy, dù sao cũng vì một hiểu lầm vớ vẩn mà hiểu sai cô suốt cả học kỳ.
Người ta là con gái, kể cũng tội.
Trình Kim An là kiểu người hay ghi nhớ chuyện cũ, nhưng lại cực kỳ dễ cảm thấy tội lỗi.
Kể từ đó, anh bắt đầu vô tình hay cố ý lại gần cô hơn.
Ví dụ như giờ ra chơi thì nói vài câu vu vơ, có bài nào khó thì cùng cô thảo luận, thậm chí lúc xuống căng tin mua đồ ăn vặt cũng sẽ tiện thể hỏi cô có muốn gì không.
Thời điểm đó, quan hệ giữa hai người từ kiểu "đơn phương không ưa nhau" đã dần biến thành "cùng nhau có chút thiện cảm".
Còn để nâng lên thêm một tầng nữa, là sau "vụ La Thiến Thiến vu oan".
Hôm đó trùng đúng ngày thứ Sáu, tan học sớm.
Lúc mọi chuyện được làm rõ thì cũng vừa đến giờ tan học.
Học sinh nội trú, ngay khi chuông reo liền quay về ký túc để thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Hồi cấp ba, mỗi phòng ký túc xá đều phải đủ sáu người.
Triệu Hoan, Hà Thiên Vũ và Tiền Hàm cùng phòng với Tiết Đường. Trong đó, Triệu Hoan từ đầu năm lớp mười đã là bạn cùng phòng, hai người vốn đã thân nhau. Hà Thiên Vũ và Tiền Hàm thì đến năm lớp mười một mới dọn về chung, nhưng nhờ lần làm thơ đọc diễn cảm trước đó, bốn người càng gắn bó hơn.
Hai cô bạn còn lại trong phòng thì chơi thân với La Thiến Thiến, bình thường đã ít qua lại với nhóm bốn người này, may ra đến thứ Sáu chuẩn bị về nhà còn có thể chào nhau một câu.
Sau chuyện chiều nay, hai cô kia càng không dám hé răng, thu dọn xong thì chuồn thẳng.
"Chạy nhanh thế làm gì? Lúc nãy chẳng phải còn đứng cạnh La Thiến Thiến bênh chằm chặp cơ mà? Khí thế cũng dữ lắm mà?"
Hà Thiên Vũ tính thẳng, thấy người ta bỏ chạy thì lập tức đi ra hành lang hét với theo bóng lưng của họ, hoàn toàn không ngại ánh mắt của những người qua lại.
Triệu Hoan cũng rất uất ức, nhưng vẫn nhớ đến Tiết Đường, liền kéo bạn về phòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!