Editor: Qin
Giọng nói này rất quen.
Giây kế tiếp, hành lang bỗng chốc im phăng phắc.
Tiết Đường chớp chớp mắt, xác nhận lại cảnh trước mắt xem có phải mình đang mơ không.
Rõ ràng mới lúc trước còn chỉ thấy trong ảnh trên điện thoại, sao giờ người ta lại đứng ngay trước mặt cô rồi?
Đúng là xuất quỷ nhập thần thật sự.
"Sao anh lại ở đây?" Tiết Đường hỏi.
Trình Kim An nhìn thẳng về phía cô.
Y tá đứng cạnh thấy vậy bèn hỏi: "Anh đến tìm cô ấy à?"
"Không." Trình Kim An quay mặt sang, lặp lại: "Không phải tìm cô ấy."
Tiết Đường cười gượng, hơi ngượng ngập: "Bạn anh cũng nằm viện ở đây à? Trùng hợp ghê."
Trình Kim An khẽ "ừ" một tiếng.
Y tá nhanh nhảu tiếp lời: "Bạn anh tên gì, tôi tra giúp."
Trình Kim An dừng lại chốc lát: "Tôi tự hỏi cậu ấy là được."
Nói xong còn chủ động lùi ra sau mấy bước.
Y tá không nhịn được bĩu môi. Đẹp trai thì sao chứ? Đến tìm người mà cũng vòng vo. Đúng là làm màu.
Cô ấy lại nhìn sang Tiết Đường vẫn chưa rời đi, giọng lập tức dịu hẳn: "Em còn chuyện gì sao?"
Tiết Đường gật đầu: "Em muốn nhờ chị giúp một chuyện…"
–
Tóc rối hơi chặt, dù y tá đã rất nhẹ tay nhưng vẫn chẳng tránh khỏi kéo rụng mấy sợi.
Tiết Đường đưa tay nhận lấy sợi dây chuyền, nhỏ giọng cảm ơn: "Cảm ơn chị."
"Không có gì."
Tiết Đường xoay người định đi, lại thấy Trình Kim An vẫn còn đứng đó, cúi đầu cầm điện thoại.
Không nhịn được cô hỏi: "Anh vẫn chưa tìm thấy bạn hả?"
Trình Kim An thu điện thoại lại: "À, tìm nhầm bệnh viện rồi."
"…"
Cảm giác cạn lời không biết nói gì bỗng chốc tràn ngập không khí.
Ánh mắt của chị y tá càng hiện rõ ba phần khinh bỉ.
Tiết Đường ngơ ngác gật đầu, xoay người định quay về phòng bệnh.
"Ê."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!