Vạch Dạ Phi Ưng dùng ngón tay trỏ thon dài miết nhẹ vào khung ảnh
Sạch mà cô nói ...! là như vậy sao?
Hắn đưa ngón tay mình cho cô xem, Y Y nhìn nó vốn chẳng có hạt bụi nào định phản bác
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn vừa mấp máy thì đại não đã kịp thời nhắc nhở
Lạc Y Y, không có bụi nhưng hắn vẫn chê bai, rõ ràng cố tình làm khó.
1 điều nhịn 9 điều lành, đừng quên hắn là ác ma đó!!!
Cô nuốt ngụm nước bọt bình tĩnh cúi đầu nhận sai
Nhị thiếu ...! tôi xin lỗi, là do tôi không cẩn thận
Hắn nhìn cô rồi cười, điệu bộ mỉa mai cực kỳ
Xem bộ dạng sợ sệt của cô, chẳng lẽ cô nghĩ ...! tôi sẽ làm gì cô sao?
Tôi ...! không có
Cô vẫn cố bình tĩnh, bàn tay nắm chặt giẻ lau
Hắn đưa ánh mắt dò xét cô từ trên xuống dưới khinh thường nói
Vóc dáng chẳng ra gì, gương mặt lại chẳng có gì nổi bật.
Bổn thiếu chẳng có hứng đâu
Hắn để tay lên vai cô ghé sát thì thào
Lên không nỗi, biết thân biết phận mà làm việc nghiêm túc đi
Biến thái!!!
Nói xong hắn liền bỏ đi
Đợi ác ma đã đi khuất, Y Y bủn rủn chân tay
Trượt dài xuống bức tường
Tim cô, cứ đập liên hồi, đến bây giờ vẫn chưa thể bình thường
Cũng may hắn không làm gì
Y Y nhớ lại bàn tay to lớn đó, nếu hắn vẫn còn hận, 1 ngày nào đó trút giận ...
Nếu hắn đánh cô thì phải làm sao đây?
Hắn chẳng có hứng thú gì với cô, cho nên chắc cô không sao đâu
______
Tại đại sảnh rộng lớn ở nhà phụ
Người làm, quản gia, đầu bếp và hầu hết tất cả mọi người đều đứng nghiêm trang cung kính cúi chào
Bạch Dạ Phi Ưng 1 thân vest xám, đi đằng sau là 10 tên vệ sĩ thân hình lực lưỡng đeo kính đen, vẻ mặt không cảm xúc quan sát xung quanh kiểm tra xem có nguy hiểm gì không
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!