Chương 30: Tiếp Tục Cãi Lời

Y Y để tay lên cái khăn đang nằm trên đầu hắn, ngồi trong tư thế không thoải mái miễn cưỡng lau tóc

Hắn vẫn thong thả chia nhỏ phần steak, bộ dạng không lấy làm gấp gáp khiến người ta chán ghét

Làm ơn ăn nhanh lên đi, mùi thức ăn thơm phức cứ thoang thoảng bay đến làm cô không nhịn được phải nuốt vài ngụm nước bọt

Phải cố gắng tập trung mà lau tóc

Đêm đó hắn nằm ngay bên cạnh khiến cô lo lắng đến mức chẳng thể nào ngủ được

Đôi mắt cứ mở to nhìn chằm chằm vào góc tường vì cô không muốn nhìn thấy hắn 1 chút nào

Thật là 1 đêm dài

Hắn rời giường vào lúc sáng, vào giờ đó cô cũng phải cho vật nuôi của hắn ăn

Loay hoay cả buổi mới được ăn

Cho nó ăn vài hôm, khi thấy cô đến nó không còn gầm gừ nữa

Y Y nhìn nó ăn ngon lành, trong lòng lại cảm giác ganh tỵ

Đồ mày ăn còn ngon hơn cả tao đó, toàn là thịt thượng hạng

Con báo ăn xong thoả mãn dùng lưỡi liếm sạch thức ăn còn dính trên miệng rồi dũi người thư giãn gân cốt rồi nằm trên vãi cỏ lăn lộn 1 phen

Cô ngồi cách nó 5 bước chân, ôm lấy đầu gối nhìn nó đang tận hưởng

Nếu không có mày nói chuyện chắc tao sẽ chán chết mất

Con báo trắng giơ chân trước lên liếm hệt như con mèo to xác, nghe cô nói nó cũng chẳng để tâm gì còn giơ chân sau lên gãi gãi cái tai

Hôm nay là ngày thứ 7, tối nay sẽ phải cùng hắn ...

Bạch Dạ Phi Ưng cho phép cô đến thăm mẹ

Y Y ngồi trong phòng bệnh thật sự không muốn rời đi dù hắn đã nói phải về trước 8 giờ

Cô cứ mãi nói chuyện, đến khi Lam Hoa xuất hiện ở cửa ra vào, cô mới được kéo về với hiện thực

Về đến nhà chính, nụ cười của cô cũng tắt

Giờ đây cô cứ như 1 con rối vô tri chỉ biết nghe theo mệnh lệnh

Đến cửa phòng, Y Y ngừng lại lúc lâu.

Lam Hoa cũng lui ra không còn đứng ở cửa như mọi khi nữa

Cô hít vào 1 hơi để thông suốt hơn nhưng tại sao cái không khí này lại khiến cô nghẹt thở như vậy?

Bàn tay nhỏ mở tay nắm cửa

Bên ngoài hành lang, ánh đèn lập loè đã khiến cô cảm thấy ớn lạnh.

Bên trong phòng ngoài màu đen thì chẳng có bất kỳ màu sắc nào nữa

Là do không mở đèn, hay là vì bây giờ trong mắt cô vốn đã không còn tồn tại màu sắc tươi sáng nào nữa?

Mấy giờ rồi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!