Ngày thứ hai chuyển phát nhanh tới bấm chuông tặng hoa, thế mà không ai ra nhận, gọi lại cho người gửi thì mới biết, người nhận không có mặt ở phòng dạy đàn nữa, mà là đang ở nhà riêng.
Thẩm Nghị cũng vì nhất thời hồ đồ, quên sửa lại địa chỉ của Lam Đa Đa cho chủ hàng hoa, còn may Trịnh Phi đã chuyển tài liệu về Lam Đa Đa cho hắn xem, lại thêm tiệm hoa liên hệ hắn kịp thời, cho nên việc tặng hoa vẫn không chậm trễ.
Tám giờ sáng, Lam Đa Đa ôm một con thỏ bông to bằng nửa người cậu, mặt vẫn còn dúi vào cổ nó, tay vẫn còn túm đuôi nó, ngủ say sưa. Giờ này bố mẹ cậu đang ăn sáng. Trong nhà họ Lam, cơ bản trừ cuối tuần ra thì ngày nào cũng bắt đầu như thế.
Đương nhiên, hôm nay là ngoại lệ, bởi vì người giúp việc đột nhiên nói:
"Bên ngoài có người tìm cậu chủ ạ, nói là chuyển phát nhanh hoa tươi."
Hai vợ chồng liếc nhìn nhau, đồng thời bỏ chén xuống đũa xuống, đồng thời hỏi:
"Hay để bọn tôi ra xem trước?"
Triệu Mộng Khiết để người giúp việc đi đánh thức Lam Đa Đa, sau đó cùng chồng ra ngoài cửa.
Chuyển phát nhanh lau mồ hôi, thấy họ liền chau mày,
"Xin hỏi Lam Đa Đa có ở đó không ạ?"
Cậu ta vẫn nhớ mặt khách này, vì hôm qua mới vừa giao hoa cho người này xong. Dáng vẻ trẻ hơn hai vị trước mặt rất nhiều. Hơn nữa người order hoa cũng đã dặn là phải đưa tận tay Lam Đa Đa mới được, không thì về sau sẽ không order cửa hàng bọn họ nữa.
Triệu Mộng Khiết thuận miệng hỏi:
"Tôi là mẹ của người nhận hoa, tôi thay mặt nhận không được sao?"
Chuyển phát nhanh liền căng thẳng giữ chặt bó hoa,
"Thật xin lỗi, chỉ có thể tự mình ký nhận ạ."
Triệu Mộng Khiết cũng không ép buộc, cười bảo cậu ta chờ một lát. Lam Đa Đa đầu tóc tán loạn, chớp mắt nhập nhèm đi đến, ngáp một cái,
"Mẹ, sớm như vậy gọi con dậy làm gì?"
Chuyển phát nhanh nhanh nhẹn cướp lời,
"Ngài Lam Đa Đa, hoa của ngài, xin mời ký nhận."
Lam Đa Đa vừa nhìn thấy hoa liền tỉnh hẳn, nhưng cũng không ký. Hôm qua sạc máy tới giữa trưa mới nhìn thấy tin nhắn của Thẩm Nghị, khi đó cậu mới biết được hoa là do Thẩm Nghị tặng.
Nhưng lúc đó đã là mấy tiếng sau rồi, cậu đoán Thẩm Nghị đã bỏ về từ lâu, nên không xuống dưới xem, cũng không nhắn lại, nào ngờ Thẩm Nghị lại cho người tặng hoa tiếp.
Lam tiên sinh?
Chuyển phát nhanh viên thấy Lam Đa Đa bất động, không khỏi gọi một tiếng.
"Thật ngại quá, hoa này tôi không nhận, làm phiền anh trả về đi."
A? Chuyển phát nhanh vẻ mặt khó xử,
"Lam tiên sinh, làm phiền ngài ký nhận đi, tiệm chúng tôi không thể cho hoàn trả, trừ phi có vấn đề về chất lượng hoặc là dịch vụ. Ngài mà không nhận thì tôi không biết nói sao với ông chủ."
"Lam Đa Đa thấy chuyển phát nhanh lo lắng đến nỗi mặt mũi vặn vèo, đành phải nói:"Vậy được rồi."
Chuyển phát nhanh thở phào, rất sợ Lam Đa Đa hối hận, lấy được chữ ký liền bỏ chạy thục mạng.
Không bao lâu, Lam Đa Đa thu được một tin nhắn Wechat, là Thẩm Nghị gửi tới: Đa Đa, nhận được hoa rồi sao? Để tôi share cho em xem cảnh đẹp nhất mà hôm qua tôi thấy.
Lam Đa Đa nhìn hình chụp mà Thẩm Nghị gửi tới, mất một lúc mới phản ứng lại được. Trong ảnh là cậu ở trong phòng dạy đàn, đang mỉm cười cắm hoa hồng xanh vào bình sứ trắng, xung quanh ngập nắng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!