Triệu Mộng Khiết lần đầu cho con đi xem mắt, lại là xem mắt đàn ông, không khỏi có chút lo lắng. Đi xem concert với chồng xong, vừa về nhà bà đã hỏi người giúp việc, Con tôi về chưa?
Chưa ạ.
Lam Gia Thụy nghi ngờ hỏi,
"Chẳng lẽ là chúng nó rất hợp ý nhau sao?"
"Kể cả thế thì giờ này cũng ít nhất nên gọi điện về rồi chứ." Nói đoạn, bà bấm số Lam Đa Đa, một lát sau nói:
"Không kết nối được. Em gọi cho Nhạc Gia hỏi một chút."
Nhạc Gia vừa tắm rửa xong, suy tư một lát mới nói:
"Lúc bọn cháu ngồi cafe thì gặp tổng giám đốc Thẩm của tập đoàn Hồng Lương. Bọn họ có quen biết thì phải. Có lẽ Đa Đa đi cùng với anh ta rồi."
Triệu Mộng Khiết nhất thời đen mặt,
"Cháu chắc chắn đó là Thẩm Nghị ư?"
Đúng vậy dì Triệu.
Triệu Mộng Khiết cúp máy. Lam Gia Thụy vội hỏi:
"Thẩm Nghị là ai? Nó làm sao rồi?"
Triệu Mộng Khiết cau mày,
"Thẩm Nghị là chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn Hồng Lương. Nhạc Gia nói hôm nay đang cùng Đa Đa uống cà phê thì Thẩm Nghị xuất hiện, mà có vẻ còn quen Đa Đa. Nhạc Gia còn nói có khả năng Đa Đa đi với Thẩm Nghị rồi."
Lam Gia Thụy hỏi:
"Vậy cậu Thẩm Nghị này là người thế nào?"
Triệu Mộng Khiết hồi lâu không đáp, mãi đến khi Lam Gia Thụy tưởng là bà có lẽ cũng không rõ, bà mới nói, "Thẩm Nghị nhìn mặt chừng ba mươi tuổi, cao hơn một mét chín, đúng là loại người cường tráng cao lớn mà con chúng ta rất muốn tìm, hơn nữa cậu ta cũng rất có năng lực.
Nhạc Gia không tệ phải không? Nhưng dù sao cũng là thừa kế nghiệp cha mà thôi, còn Thẩm Nghị này thì khác, lúc còn rất nhỏ đã không có cha, chỉ tự mình cố gắng làm nên.
Trong thế hệ trẻ không mấy ai có thể so được với cậu ta.
"Lam Gia Thụy rất ít nghe vợ khen ai như thế, nhất thời cảm thấy chàng trai này đáng tin cậy, cười nói:"Lợi hại như vậy ư, vậy đây không phải chuyện tốt sao?
Sao nhìn em có vẻ không vui lắm?
"Trịnh Phi xưa nay phản ứng nhanh, đột nhiên bị hỏi như thế cũng vẫn rất bình tĩnh. Anh ta nhớ lại trong chốc lát rồi nói:"Quả thật có chút ấn tượng, nhưng tạm thời cũng chưa nhớ ra.
Làm sao thế?
"Thẩm Nghị share biển số xe của Lam Đa Đa cho Trịnh Phi, nói:"Chính là chủ xe này. Cậu giúp tôi điều tra một chút, tôi cứ luôn cảm thấy đã gặp người này hoặc là nghe qua tên của cậu ta ở đâu rồi, nhưng nhớ không ra, thành ra ngủ mất ngon.Trịnh Phi cười nói:Lại lên cơn đấy à?
Đã nói cậu vã quá hóa nghẹn mà còn không tin, nghe lời anh em đi, mau mau kiếm cô vợ, sinh mấy đứa oắt con, lúc đấy cậu liền không rảnh lên cơn nữa. Không muốn trong nhà biết mình đồng tính nhưng lại không muốn cưới phụ nữ để hại đời người ta chứ gì, cái này dễ ợt có gì đâu?
Thuê cô người mẫu nào đó mang về cho người nhà gặp, rồi âm thầm tìm người yêu ở ngoài, cần đẻ thì cho đẻ thuê, thế chẳng phải xong rồi sao?
Có gì đâu mà xoắn xuýt mãi.
"Thẩm Nghị nghe xong bực mình đến nỗi gân xanh nổi đầy trán,"Mẹ nó Trịnh Phi! Cậu còn không biết xấu hổ nói nhiều cái gì?
Lần trước chính cậu cmn giới thiệu cho tôi cái cô diễn viên kia, diễn được hai hôm đã cầm tiền chạy đi kết hôn với người khác, hại bà ngoại tôi nhìn thấy trên báo liền đau lòng mấy tháng trời, cái thằng khốn kiếp này!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!