Sau khi dọn dẹp xung quanh một cái, hắn tìm một con suối đem quần áo dính máu đi tẩy, sau đó quay về mang theo thịt hổ tìm một chỗ khác qua đêm.
Dù sao đây cũng là trong rừng, mùi máu tanh sau trận chiến có thể thu hút động vật ăn thịt khác. Vì vậy, hắn buộc phải tìm chổ khác để nghĩ ngơi.
Đi loanh quanh một lát, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ thích hợp, hắn bắt đầu dọn dẹp xung quanh, dựng lều, xây giá nướng, tối nay sẽ ăn hổ nướng.
Chỉ chốc lát, mùi thơm của thịt nướng lan toả khắp nơi. Tiếng mỡ nhỏ xuống than nóng xèo xèo, phá tan sự tĩnh lặng của khu rừng.
"Không biết bây giờ Tiểu Vũ đang làm gì nhỉ?"
Ăn một hồi hắn bất chợt có chút nhớ Tiểu Vũ, từ lúc gặp Tiểu Vũ đến giờ hắn cùng Tiểu Vũ chưa từng tách nhau ra, hôm nay đột nhiên chỉ có một mình làm cho hắn có chút đa sầu đa cảm.
Hắn lắc đầu, không suy nghĩ nhiều nữa.
Sau đó, hắn ăn như gió cuốn, nhanh chóng chén sạch cái đùi hổ.
Hắn lấy ra khu trùng thuốc rải xung quanh, đem phân và nước tiểu hổ vương vứt ra cách đó không quá xa. Có thứ này, mấy con hồn thú cấp thấp sẽ không dám bén mảng lại gần.
Sau đó hắn chui vào lều, gọi ra bảng số liệu.
Ký chủ: Trần Phàm
Cảnh giới: Level 14 đại hồn sư
Võ hồn: Gậy Như Ý
Công pháp: Thái Dương Chân Kinh ( Thiên )
Luyện Thể: Thần Ma Bất Diệt Kinh ( Tiên )
Thiên phú: Âm Dương Chi Nhãn
Đặc thù: Tình Chủng, Hoá Hình Đan
Đan dược: Khí Hồn Đan 2*
Điểm khí vận: 0
Nhìn xem bảng số liệu, Trần Phàm hài lòng nhẹ gật đầu, bất quá nhìn điểm khí vận chỉ có 0 điểm, Trần Phàm hơi bất đắc dĩ, hắn quá nghèo a...
Hắn cảm thán một câu, rồi tâm niệm khẽ động, một viên đan dược xuất hiện trên tay. Không chút do dự, Hắn bỏ vào miệng, lập tức bắt đầu tu luyện Thần Ma Bất Diệt Chân Kinh.
Từng đợt đau đớn như kim châm từ kinh mạch truyền ra, khiến trán hắn ướt đẫm mồ hôi. Mỗi lần năng lượng lưu chuyển, toàn thân như bị lửa đốt.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, 1 canh giờ sau, Trần Phàm mở ra hai mắt đứng dậy cảm nhận sức mạnh trong cơ thể.
Cảm nhận một chút, hắn lắc đầu.
Sức mạnh chỉ tăng chút xíu, căn bản không đáng kể. Xem ra nếu như không có đầy đủ tài nguyên, tiến độ sẽ cực kỳ chậm chạp, nếu như Hắn có được đỉnh cấp tinh huyết có thể tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn.....
Bất tri bất giác, hai ngày thời gian trôi qua, ngoại trừ ngày đầu tiên gặp con hoa văn hổ tiếp sau đó hắn cũng gặp thêm vài con hồn thú khác, bất quá, ngoài hoa văn hổ ra những con còn lại đều rất yếu,
Đứng dậy duỗi ra cái lưng mệt mõi, hắn bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi về học viện.
Cũng may có hệ thống không gian cực kì tiện lợi, con hổ lúc đầu bây giờ chỉ còn lại 2 cái đùi, hắn chuẩn bị mang về nướng cho Tiểu Vũ ăn.
Rất nhanh, hắn đã trở lại học viện, đi dạo xung quanh một hồi hai ngày thời gian mọi thứ vẫn bình thường, đột nhiên thanh âm huyên náo cách dod không xa truyền đến làm cho hắn tò mò, thế là hắn tiến lại gần xem xét.
"Mấy tên nghèo kiết lậu hủ các ngươi có tư cách gì nói chuyện với chúng ta?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!