Ánh nắng gay gắt của buổi trưa trải dài trên sân huấn luyện của học viện Sử Lai Khắc.
Sau khi Phất Lan Đức đứng ra hòa giải xong cuộc tranh luận giữa Trần Phàm và Ngọc Tiểu Cương, lão viện trưởng bắt đầu giới thiệu về buổi huấn luyện thực chiến hôm nay.
"Triệu lão sư sẽ là người chịu trách nhiệm huấn luyện thực chiến cùng các ngươi!"
Sau đó Triệu Vô Cực từ đằng xa tiến đến, ánh mắt thâm thúy nhìn xuống các học viên.
Nhưng ngay khi Triệu Vô Cực bước lên nhận nhiệm vụ huấn luyện—
Trần Phàm khoé môi khẽ nhếch, tiến lên một bước, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Triệu Vô Cực.
"Triệu lão sư, không cần kiểm tra phối hợp đội gì cả. Ta muốn trực tiếp khiêu chiến với ngươi!"
Ầm!
Lời tuyên chiến vang lên như sấm nổ giữa trời quang!
Mấy tên học viên đều sững sờ!
Ninh Vinh Vinh dùng ánh mắt sùng bái nhìn lấy Trần Phàm, trong lòng không khỏi tự hào:
"Đây chính là nam nhân của ta, có khí phách a~"
Triệu Vô Cực hơi sững sờ trong chốc lát, ánh mắt chăm chú nhìn Trần Phàm, sau đó phá lên cười.
"Ha ha ha! Tiểu tử, khẩu khí không nhỏ! Nếu ngươi đã muốn, vậy ta sẽ tiếp chiêu!"
Ầm!
Triệu Vô Cực đột nhiên đạp mạnh xuống đất, cả sân huấn luyện rung chuyển!
Võ Hồn, phụ thể!
Hắn hét lên một tiếng, Hồn Hoàn liên tiếp từ dưới chân của hắn dâng lên, hoàng hoàng, tử tử, hắc hắc hắc...
Triệu Vô Cực thân hình khổng lồ này như một con con gấu, cả người cơ bắp bành trướng, tạo nên một cảm giác áp bách mãnh liệt, hắn phóng lên thật cao, bàn tay to lớn giáng thẳng xuống đầu Trần Phàm!
Nhưng—
Vù!
Thân ảnh Trần Phàm khẽ động, cả người như biến thành một cơn gió nhẹ, Đạp Vân Bộ khiến hắn lướt đi nhanh như tia chớp!
Triệu Vô Cực vồ hụt!
Nhanh quá!
Mạnh Y Nhiên kinh ngạc thốt lên, lúc đánh với nàng ở trong Tinh Đấu Đại Sâm lâm mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng so sánh với bây giờ thì chậm hơn nhiều, bây giờ nàng mới biết, thì ra lúc đấy hắn nhường nàng, nếu không nàng cũng không kiên trì được một hiệp.
Tiểu Vũ hơi khẩn trương siết chặt tay, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm trận đấu, mặc dù lúc khảo hạch Trần Phàm đã đẩy lùi được Triệu Vô Cực, nhưng nàng rõ ràng, lúc đó chỉ là khảo hạch thôi, Triệu Vô Cực không có khả năng dùng toàn lực.
Trên gương mặt thanh lãnh của Chu Trúc Thanh cũng xuất hiện vẻ lo lắng.
Phàm ca ca, cố lên!
Ninh Vinh Vinh vung lên cánh tay, cỗ vũ cho Trần Phàm.
Ầm!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!