Chương 45: Một đêm trong khách sạn

Ngay sau đó một tiểu nhị nhanh chóng dẫn cả nhóm lên tầng hai.

Khi đến trước dãy phòng, tiểu nhị kính cẩn đưa chìa khóa cho từng người:

"Chúc quý khách nghỉ ngơi thật tốt. Nếu có nhu cầu gì, cứ gọi tiểu nhân bất cứ lúc nào."

Hắn cúi đầu, sau đó rời đi.

Mọi người nhận chìa khóa, lần lượt bước vào trong phòng của mình.

Chỉ còn lại Trần Phàm, hắn đứng trước cửa phòng ngáp một cái, vuốt vuốt có chút ê ẩm cánh tay, nữ nhân đúng là sinh vật kỳ lạ, một khi mà đi mua sắm là không dừng lại được.

Các nàng mua đồ, Trần Phàm đương nhiên là người mang chúng rồi, mặc dù có Giới Châu, nhưng mọi người lại nói là

"Mang theo như vậy cảm giác mới thoả mãn!"

Hậu quả là hai cánh tay của hắn đều tê...

Sau đó, Trần Phàm đẩy cửa bước vào phòng.....

Không gian bên trong rộng rãi, với một chiếc giường lớn phủ chăn gấm, bàn trà gỗ đàn hương, cửa sổ tròn mở ra một ban công nhỏ có thể nhìn thấy cảnh đêm của thành phố.

Hắn cởi áo ngoài, bước tới gần bồn tắm lớn bằng đá ngọc thạch, bên trong đã được chuẩn bị sẵn nước ấm, hơi nước bốc lên nhè nhẹ, tạo nên một khung cảnh thư giãn đầy thoải mái.

Hắn ngả người xuống giường, nhắm mắt thư giản.

Trần Phàm vừa nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, cánh cửa phòng bỗng nhiên khẽ động.

Lạch cạch!

Một bóng dáng nhỏ nhắn lén lút bước vào, tiếng động rất nhỏ, nhưng Trần Phàm vẫn cảm giác được.

Hắn không cần mở mắt cũng biết là ai.

Khóe môi hơi cong lên, hắn lười biếng mở mắt nhìn về phía kẻ đột nhập.

"Tiểu Vũ, ngươi lén lút làm gì đó?"

Tiểu Vũ cười hì hì, đôi tai thỏ giật giật đầy đáng yêu.

"Ta không buồn ngủ, nên đến tìm Phàm ca ca tâm sự a~"

Nàng vừa dứt lời, phía sau lại có thêm một bóng dáng khác len lén bước vào.

Ninh Vinh Vinh!

Hai nàng trợn tròn mắt nhìn nhau. Rõ ràng không ai ngờ đối phương cũng có ý định này.

Bầu không khí thoáng chốc trở nên lúng túng.

Ninh Vinh Vinh hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh, tùy tiện biên ra một cái lý do:

"Ta... Ta muốn thỉnh giáo về việc tu luyện!"

Đúng chính là nó!

Tiểu Vũ nháy nháy mắt, khẽ hừ một tiếng, rõ ràng là không tin, tiếp lấy lại nhìn Trần Phàm, chợt cười gian:

"Thế thì thật trùng hợp! Hay là… cùng một chổ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!