Chương 43: Dạo phố

Sau khi rời khỏi học viện, Trần Phàm cùng bốn thiếu nữ chậm rãi bước trên con đường phồn hoa của Tác Thác Thành.

Bầu trời dần ngả về chiều, ánh nắng hắt lên những mái ngói cổ kính, nhuộm cả con phố bằng một sắc vàng ấm áp.

Dưới chân, con đường lát đá xanh trải dài, mỗi phiến đá đều nhẵn nhụi, chứng tỏ đây là một khu vực sầm uất.

Hai bên đường, cửa hàng san sát, biển hiệu rực rỡ, tiếng rao hàng vang lên không dứt. Hương thơm của thức ăn bốc lên từ các quầy hàng ven đường, hòa cùng mùi hương nhẹ nhàng của gỗ đàn hương tỏa ra từ các tiệm trang sức, tạo nên một không khí náo nhiệt.

Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh nhanh chóng hòa vào dòng người, hai nàng hết nhìn đông tới nhìn tây. Tiểu Vũ mặt mày hơn hở kéo lấy tay Ninh Vinh Vinh, hào hứng reo lên:

"Vinh Vinh, nhìn kìa! Tiệm bán đồ trang sức, có rất nhiều trâm cài đẹp!"

Ninh Vinh Vinh cũng vui vẻ không kém, mặc dù ở đây độ phồn hoa không bằng Thiên Đấu Thành.

Nhưng bây giờ nàng có bạn, có cả nam nhân nàng yêu thích đi cùng, còn gì vui vẻ hơn.

Nghĩ như vậy, Ninh Vinh Vinh khẽ nhón chân nhìn qua khung cửa kính:

"Thật đẹp! Ta muốn mua một cái!"

Bên cạnh, Chu Trúc Thanh gương mặt vẫn lạnh nhạt, đứng khoanh tay, nhưng khóe môi nàng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Mặc dù không nói gì, nhưng ánh mắt nàng cũng thoáng nét hứng thú khi nhìn hai tiểu cô nương nhảy nhót phía trước.

Mạnh Y Nhiên lúc đầu còn hơi e dè, nhưng khi thấy các nàng vui vẻ bàn luận, dần dần cũng bị cuốn vào bầu không khí rộn ràng. Nàng bước chậm lại, đôi mắt khẽ động khi thấy một quầy hàng nhỏ bày bán những miếng ngọc bội tinh xảo.

Trần Phàm đi ở phía sau, thản nhiên nhìn ngắm từng người, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Hắn không vội vàng, cũng chẳng thúc giục, chỉ lặng lẽ bước theo sau.

"Phàm ca ca, chỗ kia có bán kẹo hồ lô!"

Tiểu Vũ hai mắt sáng lên, chạy đến một quầy hàng nhỏ. Trên giá gỗ, từng xiên kẹo hồ lô đỏ rực, phủ một lớp đường bóng loáng, phản chiếu ánh mặt trời.

Tiểu Vũ nhanh nhẹn mua một xâu, vừa cắn một miếng đã nheo mắt cười thích thú:

"Ngon quá! Ngọt mà không ngấy!"

Nàng quay sang nhìn Trần Phàm, chìa ra một xiên khác:

"Phàm ca ca, ngươi ăn thử không?"

Trần Phàm định lắc đầu, nhưng nhìn ánh mắt mong đợi của Tiểu Vũ, lời đến khoé miệng vẫn là nuốt vào, cuối cùng vẫn nhận lấy, cắn thử một miếng.

Vị chua ngọt của táo gai hòa quyện cùng lớp đường giòn tan, để lại dư vị thanh mát trên đầu lưỡi.

Không tệ lắm. Hắn gật đầu, khóe miệng khẽ cong lên.

Bên cạnh, Ninh Vinh Vinh và Mạnh Y Nhiên cũng mua mỗi người một xiên, còn Chu Trúc Thanh thì chỉ lẳng lặng nhìn, nhưng cuối cùng vẫn không kìm được mà nhận lấy khi Tiểu Vũ dúi vào tay nàng.

Cứ như vậy, năm người vừa đi vừa thưởng thức những xiên kẹo ngọt ngào, tiếp tục hòa mình vào không khí nhộn nhịp của Tác Thác Thành.

Trên đường, thỉnh thoảng họ lại dừng lại trước một quầy hàng, có khi là tiệm vải với những tấm lụa mềm mại phất phơ trong gió, có khi là tiệm sách với hương giấy cũ thoang thoảng.

Lúc đi ngang qua một gánh hát rong, Trần Phàm vô thức liếc nhìn. Trên sân khấu gỗ đơn sơ, một cô gái trẻ đang múa kiếm theo nhịp trống, đường kiếm uyển chuyển nhưng không kém phần mạnh mẽ.

Đám đông vây quanh vỗ tay không ngớt, có người còn ném tiền thưởng lên sân khấu.

Thú vị. Hắn khẽ cười, nhưng cũng không dừng lại lâu.

Một lát sau, bầu trời bắt đầu chuyển màu tím sẫm, những chiếc đèn lồng đỏ dần được thắp sáng, ánh sáng dịu nhẹ lan tỏa khắp con phố. Không khí buổi tối trở nên ấm áp hơn, xen lẫn chút bình yên giữa sự náo nhiệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!