Nghe Trần Phàm nói vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Trúc Thanh hơi ửng đỏ. Nàng không hiểu vì sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác rung động, nhưng điều này không hề khiến nàng khó chịu.
Ừ... Ừm!
Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của con mèo nhỏ, Trần Phàm hận không thể xử lý nàng ngay tại chỗ. Nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua, bởi dù biết có thể nàng sẽ không phản kháng, hắn vẫn không thể làm vậy.
Hắn không phải người tốt, nhưng ít ra vẫn có nguyên tắc của mình.
"Đêm đã muộn rồi, Trúc Thanh, ngươi về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn huấn luyện nữa!"
Trần Phàm không nhịn được ngáp một cái, quay đầu mỉm cười với Chu Trúc Thanh và nói.
"Ừm, Trần Phàm, chúc ngươi ngủ ngon..." Chu Trúc Thanh mỉm cười ôn nhu đáp.
Sau đó, mỗi người trở về phòng. Trước khi đi ngủ, Trần Phàm tắm rửa một lượt, dù sao lúc nãy huấn luyện cũng ra khá nhiều mồ hôi.
Sáng hôm sau, ánh nắng từ cửa sổ len lỏi vào phòng, chiếu lên gương mặt của Trần Phàm. Hắn mơ màng mở mắt, ôn nhu nhìn tiểu thỏ nhỏ trong ngực mình.
"Dậy đi, thỏ lười, nắng chiếu đến mông rồi!"
Trần Phàm đưa tay luồn vào trong chăn nhẹ bóp một cái.
Hừ... ~
Tiểu Vũ khẽ hừ một tiếng, có chút không tình nguyện ngồi dậy, vẻ yêu kiều lộ rõ.
Làn da trắng mịn của nàng lộ ra dưới ánh sáng sớm, khiến Trần Phàm vừa tỉnh dậy đã không khỏi xao động.
Trần Phàm kiềm chế cảm giác khô nóng trong lòng, đứng dậy thu dọn chăn nệm. Giải quyết xong việc cá nhân, hắn cùng Tiểu Vũ đi đến nhà ăn.
Lúc đến vừa vặn nhìn thấy Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh.
"Chào buổi sáng, Trần Phàm, ngươi cũng đến đây ngồi đi!"
Ninh Vinh Vinh nhìn thấy Trần Phàm đến, hưng phấn vẩy vẩy tay.
"Chào buổi sáng Vinh Vinh, Trúc Thanh!"
Trần Phàm mỉm cười đáp lại Ninh Vinh Vinh, sau đó nhìn về phía Chu Trúc Thanh.
Chu Trúc Thanh bị ánh mắt Trần Phàm làm cho ngượng ngùng, cúi đầu xuống.
Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh cũng để ý thấy Chu Trúc Thanh như vậy, bất động thanh sắc liếc nhìn Trần Phàm, trong lòng như có điều suy nghĩ.
"Khụ, lát nữa ta muốn đi vào thành, các ngươi có muốn đi cùng không?"
Bị hai nàng nhìn chằm chằm, Trần Phàm có chút chột dạ, ho nhẹ một tiếng.
Ừm, tốt!
"Phàm ca ca, ta cũng đi nữa!"
Ta... Ta cũng đi!
Tiểu Vũ đơn thuần chỉ muốn đi theo Trần Phàm. Ninh Vinh Vinh thì không muốn để Trần Phàm và Tiểu Vũ có cơ hội ở riêng. Ban đầu, Chu Trúc Thanh định từ chối, nhưng thấy hai người kia đều đi, nàng cũng đành gật đầu đồng ý.
Sau đó ba người nhanh chóng giải quyết bữa sáng, cùng nhau đi vào thành.
Trong thành Tác Thác, đường phố nhộn nhịp, cửa hàng san sát, tiếng rao hàng vang vọng. Hồn sư đi lại tấp nập.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!