Mặc dù Đường Tam tinh thông Đường Môn tuyệt học, nhưng trước sức nóng cuồng bạo của Phượng Hoàng Hỏa Tuyến, mỗi bước tiến về phía Mã Hồng Tuấn đều trở nên gian nan. Ngọn lửa tà hỏa bùng lên dữ dội, từng dây Lam Ngân Thảo vừa mọc ra đã bị t·hiêu r·ụi trong nháy mắt, không cách nào hình thành thế công.
Cuối cùng, trong một khoảnh khắc sơ hở, Đường Tam bị một làn sóng lửa quét qua, b·ị đ·ánh bay ra ngoài. Trận đấu kết thúc, Mã Hồng Tuấn giành chiến thắng.
Trần Phàm đã lường trước kết cục này, nên khi thấy Đường Tam bại trận, hắn chỉ xem như chuyện hiển nhiên, không tỏ ra ngạc nhiên hay kích động.
Trần Phàm chỉ lặng lẽ bước qua Đường Tam, mỉm cười gật đầu một cái.
Đường Tam nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt của Trần Phàm, nhưng trong mắt hắn, nụ cười ấy lại mang theo ý vị châm chọc rõ ràng.
Hắn thua thảm bại như vậy, mà Trần Phàm lại cười nhẹ như không có chuyện gì xảy ra. Sự nhục nhã và tức giận dâng trào, nhưng lại chẳng biết phát tiết vào đâu.
Hắn cắn răng, hừ lạnh một tiếng rồi quay người bỏ đi, không muốn ở lại thêm giây nào nữa.
Nhìn bóng lưng rời đi của Đường Tam, Trần Phàm chỉ khẽ nhíu mày, nhưng cũng chẳng bận tâm. Lúc này, người chủ trì đã đọc tên hắn và Tiểu Vũ.
"Trận tranh tài hai đấu hai tiếp theo, cho mời Phàm Vũ tổ hợp cùng Thiết Ngưu tổ hợp!"
Sau đó Trần Phàm cùng Tiểu Vũ bước lên sân đấu, đối thủ phía bên kia là hai tên đại hán, võ hồn Thiết thương cùng huyết ngưu, đều là cấp 35, có vẻ như hai người là huynh đệ, Hùng Tứ cùng Hùng Tam.
Cả hai bên giằng co, quan sát lẫn nhau trước khi trận đấu bắt đầu.
Hùng Tứ và Hùng Tam đều là những Hồn Tôn giàu kinh nghiệm, từng trải qua không ít trận chiến tại đấu hồn tràng. Khi nhìn thấy đối thủ là hai thiếu niên trẻ tuổi, bọn hắn không khỏi tỏ ra khinh thường, trong lòng đã ngầm chắc mẩm một chiến thắng dễ dàng.
Nhưng khi nghe đối thủ cũng đạt cấp 35 và 34, cả hai lập tức nghiêm túc. Ở độ tuổi này mà đã có cấp độ như vậy, chứng tỏ bọn họ là thiên tài, không thể xem nhẹ.
"Song phương chuẩn bị sẵn sàng, tranh tài chính thức bắt đầu!"
Ngay khi trọng tài ra lệnh, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng, như dây cung sắp đứt.
Trần Phàm duỗi lưng một cái, đứng song song cùng với Tiểu Vũ:
"Tiểu Vũ, thời gian không còn sớm, chúng ta tốc chiến tốc thắng đi ~"
Hiếu thắng Tiểu Vũ trong nháy mắt thiêu đốt lên chiến ý, khẽ gật đầu: Ừm, tốt!
Trong chớp mắt, thân ảnh màu hồng phấn của Tiểu Vũ đã lao v·út ra như một tia chớp. Hùng Tứ vội vàng vu·ng t·hương chém xuống, nhưng từng đường thương ảnh đều chỉ đánh vào khoảng không. Tốc độ của nàng nhanh đến mức hắn thậm chí còn chưa kịp phản ứng!
Chỉ trong nháy mắt, Tiểu Vũ đã vòng ra sau Hùng Tam, khiến hắn lúng túng chống đỡ. Cùng lúc đó, Hùng Tứ và Tiểu Vũ cũng bắt đầu giao đấu.
Trần Phàm bên này cũng không rảnh rỗi, Tiểu Vũ lao ra trong nháy mắt, Trần Phàm cũng trực tiếp lao lên chiến đấu với Hùng Tam.
Lần này, hắn không dùng Ma Thần Chân Thân, mà chỉ dựa vào thể phách để chiến đấu. Mỗi cú đấm đều nện thẳng vào người Hùng Tam, khiến đối phương liên tục lùi lại.
Tứ ca, giúp ta!!!
Hùng Tam chật vật phòng thủ, bất đắt dĩ kêu gọi Hùng Tứ giúp đỡ, nhưng lúc này Hùng Tứ cùng Tiểu Vũ đánh nhau, làm sao có thể giúp đỡ.
Hùng Tứ thương pháp bén nhọn, bất quá vẫn như cũ đánh không trúng Tiểu Vũ.
"Hừ! Nhàm chán, Tiểu Vũ nhanh kết thúc đi!"
Trần Phàm thu lại nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt trở nên sắc lạnh. Hắn siết chặt nắm đấm, khí lực bùng nổ, một quyền hung hăng giáng thẳng vào lồng ngực Hùng Tam.
Bộp!
Một âm thanh nặng nề vang lên, thân thể Hùng Tam lập tức bay ngược ra sau như diều đứt dây. Hắn đập mạnh xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể co quắp, hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.
Tam đệ!!!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!