Chương 24: Lần nữa nghiền ép Đái Mộc Bạch

Đúng vậy, ngay khi vừa bước lên sàn đấu, Đái Mộc Bạch đã lập tức thi triển Hồn Kỹ mạnh nhất. Trên làn da hắn, từng đường vân màu đen hiện lên liên tiếp, tỏa ra khí thế uy nghiêm.

Khi đối diện với Trần Phàm, hắn không dám lơ là mà phải dốc toàn lực ứng phó. Dù đối phương chưa giải phóng hồn hoàn, nhưng hắn vẫn không dám khinh thường—bởi lẽ lần trước, chỉ với một gậy, hắn đã hoàn toàn không thể chống đỡ.

Lần này, hắn dốc toàn lực, ít nhất dù có thua, cũng không đến mức quá thảm hại.

Mang theo suy nghĩ ấy, Đái Mộc Bạch lao tới như một con hổ đói, dốc toàn lực tung ra đòn t·ấn c·ông dữ dội!

Nhìn Đái Mộc Bạch lao đến với khí thế hung mãnh, Trần Phàm vẫn bình thản, không chút e ngại. Hắn muốn kiểm chứng sức mạnh thể phách thuần túy của bản thân, liền vung một bàn tay mạnh mẽ đánh tới!

Ầm!

Cú vung tay bị Đái Mộc Bạch né tránh, bàn tay Trần Phàm giáng mạnh xuống sàn, tạo ra âm thanh vang dội.

Ực...

Thấy mặt sàn đấu bị lõm sâu xuống sau cú vung tay của Trần Phàm, đám khán giả trên khán đài không khỏi nuốt khan một ngụm nước bọt, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Trần Phàm liên tục vung tay t·ấn c·ông, nhưng mỗi đòn đều bị Đái Mộc Bạch dễ dàng né tránh. Hắn không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ—dù sở hữu thể phách cường đại, nhưng lại thiếu đi quyền pháp tinh diệu để phát huy toàn bộ sức mạnh.

Vì vậy, đòn đánh tuy mạnh mẽ nhưng lại quá đơn giản, khiến đối phương dễ dàng tránh thoát.

Tuy vậy, hắn không hề nản lòng mà càng đẩy nhanh nhịp độ t·ấn c·ông. Đòn thế ngày một hung mãnh, khiến Đái Mộc Bạch dần rơi vào thế yếu. Cuối cùng, chỉ một khoảnh khắc sơ sẩy, hắn liền bị một bàn tay của Trần Phàm giáng trúng!

Ầm!

Ầm!

Đái Mộc Bạch b·ị đ·ánh trúng cả người như viên đạn pháo, đập ầm ầm bay trên sàn đấu, vừa lúc phương hướng chính là Sử Lai Khắc.

Chu Trúc Thanh thình lình cũng ở trong đó, lạnh lùng trong con ngươi không có chút nào gợn sóng, giống như đang nhìn cái đồ bỏ đi...

Lòng tự tôn của Đái Mộc Bạch bị tổn thương sâu sắc. Tiếng bàn tán, chỉ trỏ trên khán đài khiến hắn đỏ mặt tía tai, tâm lý hoàn toàn sụp đổ!

Đáng ghét, hỗn đản!

Đái Mộc Bạch siết chặt nắm đấm, hung hăng đập xuống mặt đất. Cắn răng chịu đựng cơn đau, hắn gắng gượng đứng dậy một lần nữa!

"Không sai không sai, được đấy tiểu Đái a~"

Trần Phàm ba ba ba vì hắn mà vỗ tay.

Đái Mộc Bạch một đôi Tà nhãn nhìn chằm chằm, hai mắt đỏ bừng, tựa như muốn phun ra lửa!

Mang theo nộ khí trong lòng, Đái Mộc Bạch chật vật không chịu nổi phát động cuối cùng xung phong!

Đái Mộc Bạch lao nhanh về phía trước, khiến mọi người ngỡ rằng cả hai sắp có một pha v·a c·hạm nảy lửa. Nhưng ngay lúc đó, hắn đột ngột dừng lại, há miệng phun ra một luồng ánh sáng trắng chói lóa!

Hồn kỹ thứ hai:

Bạch Hổ Liệt Quang Ba!

"A, Ta liền biết ngươi sẽ dùng chiêu này!"

Trần Phàm nhếch môi cười khinh bỉ. Đã đến lúc kết thúc trận chiến!

Trần Phàm lập tức rút Gậy Như Ý, quét ngang một gậy như quét rác, chặn đứng Bạch Hổ Liệt Quang Ba, rồi đập mạnh vào Đái Mộc Bạch!

Oanh!!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!