Chương 15: Khảo hạch 2

Cuối cùng, hắn nhìn về phía Đường Tam, khóe miệng nhếch lên một chút:

"Còn ngươi, Đường Tam, v·ũ k·hí ám khí của ngươi có thể tạo hiệu quả tốt trong trận chiến này. Ta cần ngươi hỗ trợ từ xa, dùng ám khí và kỹ năng của ngươi để gây rối tầm nhìn của Triệu lão sư."

Đường Tam nhíu mày, dù không tình nguyện, nhưng sau khi nhìn Trần Phàm một lúc, hắn vẫn miễn cưỡng gật đầu.

Trần Phàm nở một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt sắc bén.

"Hãy nhớ, mục tiêu của chúng ta không phải đánh bại Triệu lão sư, mà là cầm cự đủ hai nén hương."

"Một khi hắn lộ sơ hở, ta sẽ ra tay."

Mọi người nghe xong cũng gật đầu đồng ý an bài của Trần Phàm.

Dù vậy, lúc này trong lòng Đường Tam có chút không vui. Chủ yếu là bị Trần Phàm sai khiến. Nhưng mọi người đều đồng ý, hắn cũng không thể đứng ra phản đối.

Hơn nữa cảnh giới hắn còn thấp hơn đối phương, nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm ức.

"Này, các ngươi chuẩn bị xong chưa a, thời gian đã đến!"

Đúng lúc này, âm thanh vang dội của Triệu Vô Cực truyền đến.

Trần Phàm lúc này đứng ra phía trước hướng về phía Triệu Vô Cực ngoắc ngoắc ngón tay: Ngươi đến trước a!

"Hừ, ranh con phách lối!"

Triệu Vô Cực thấy thế hừ lạnh một tiếng, hay tay bóp lên két két tiếng vang, sau đó không biết từ chỗ nào móc ra hai cây hương, ném cho Đái Mộc Bạch bắt đầu tính thời gian.

Một bên khác, Trần Phàm cùng mọi người cũng là vận sức chuẩn bị phát động, Ninh Vinh Vinh hành động càng là dẫn đầu!

"Thất bảo chuyển xuất hữu lưu ly!"

"Thất bảo hữu danh: nhất viết: Lực! Nhị viết: Tốc!"

Xoay chuyển đầu ngón tay, tia sáng rực rỡ huyễn lệ từ Thất Bảo Lưu Ly Tháp bên trong bắn ra, rơi vào trên thân ba người đứng phía trước.

Ngay lập tức, Trần Phàm cảm nhận được một nguồn sức mạnh từ trong cơ thể đang dâng trào, lực lượng và tốc độ của hắn đã được tăng lên, bước chân càng thêm nhẹ nhàng.

Trần Phàm trong lòng âm thầm tán thưởng, không hổ danh là Thất Bảo Lưu Ly Tháp, năng lực phụ trợ này xác thực đủ mạnh!

Sau khi Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh lấy được tăng thêm, Tiểu Vũ trực tiếp gia tốc xông tới, cái khác cũng là theo sát phía sau.

Vốn tưởng rằng giao thủ lần thứ nhất, Triệu Vô Cực sẽ không trực tiếp cường công, nhưng thật không nghĩ đến, lão âm này lại không theo lẽ thường ra bài!

Triệu Vô Cực hạ thân nửa ngồi xuống, hai tay nắm chặt thành quyền đập xuống đất ầm ầm!

Một tiếng 'Oanh' trầm đục vang lên, sóng xung kích màu vàng đất từ cú đập lan rộng ra xung quanh!

Cũng may hai người phản ứng nhanh chóng, trực tiếp nhảy lên, thành công tránh đi chấn động.

Nhưng mục tiêu của lão âm này không phải hai nàng, mà là đứng phía sau đội hình Ninh Vinh Vinh, Ninh Vinh Vinh lúc này mặt mũi tràn đầy bối rối, thân là phụ trợ hồn sư, nàng hoàn toàn không có cách nào chống cự!

Tình thế cấp bách, ngay lúc Ninh Vinh Vinh không kịp phản ứng, một đạo thân ảnh trắng đen đan xen đã chớp mắt xuất hiện, ôm chặt nàng vào trong ngực.

Ninh Vinh Vinh lúc đầu cho là mình đã b·ị đ·ánh bay, nhưng sau khi mở mắt ra mới phát hiện trước mặt mình là một thiếu niên soái khí, tóc nữa bên đen nữa bên trắng, trong ánh mắt có Thái Cực đang lưu chuyển, cực kì huyễn khốc.

Đang nhìn thiếu niên trước mắt mà thất thần, Ninh Vinh Vinh bỗng nhiên nghe được thiếu niên thanh âm truyền đến bên tai, khuôn mặt của nàng trực tiếp đỏ bừng.

"Vinh Vinh đồng học, ngươi yên tâm phụ trợ đi thôi, nếu có nguy hiểm, ta sẽ bảo vệ ngươi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!