Chương 110: Suy đoán

Ngay khi hắn còn đang ngẩn người vì phát hiện động trời này, Trần Phàm bất ngờ vung tay lên.

Tản!

Trong nháy mắt, kết giới vốn chắn ngang trước mặt hắn liền như bong bóng xà phòng vỡ tan, toàn bộ khí tức trận pháp biến mất không dấu vết, tựa như chưa từng tồn tại.

Độc Cô Bác trừng lớn mắt, cảm giác cực kỳ kinh ngạc.

"Cái quỷ gì vậy? Kết giới cứ thế mà biến mất sao?!"

Mặc dù lúc nãy trong lòng có suy đoán, nhưng chính mắt nhìn thấy, Độc Cô Bác vẫn rất kh·iếp sợ.

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác tiểu tử này càng ngày càng thần bí.

"Tiểu tử này, rốt cuộc còn bao nhiêu thủ đoạn nữa?"

Nhìn dáng vẻ kh·iếp sợ lộ rõ trong ánh mắt của Độc Cô Bác, khóe môi Trần Phàm khẽ nhếch lên, trong lòng cảm thấy cực kỳ hài lòng.

Đây chính là phản ứng mà hắn mong đợi!

Cho dù Lão Độc Vật này kiến thức uyên thâm, nhưng chắc chắn chưa từng thấy trận pháp, bởi vì Đấu La Đại Lục không có a~

Lão chỉ nghĩ nó là một loại kết giới thôi, mà kết giới bình thường làm sao có khả năng giống như của Trần Phàm.

Chính vì vậy, khi tận mắt chứng kiến, Độc Cô Bác mới lộ ra vẻ mặt kinh hãi đến như vậy.

"Xem ra… Lão Độc Vật này đã hoàn toàn bị ta chấn nh·iếp!"

Đây chính là mục đích của hắn!

Tạo ra một hình tượng thần bí, khiến Độc Cô Bác không thể nhìn thấu thực lực thật sự của hắn, từ đó nảy sinh lòng kiêng kỵ.

Một khi tâm lý sợ hãi đã hình thành, về sau muốn thu phục lão ta cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!

"Độc Cô Bác a Độc Cô Bác, ngươi muốn hợp tác với ta? Được thôi, nhưng không phải là ngang hàng, mà là thần phục, đương nhiên, nếu cháu gái ngươi là vợ của ta, như vậy thân phận sẽ khác!"

Trần Phàm trong lòng cười thầm, nhưng vẻ ngoài vẫn giữ vẻ thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.

Mọi thứ đều đang diễn ra theo đúng kế hoạch của hắn!

Trần Phàm khẽ ho nhẹ một tiếng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

Độc Cô Bác lúc này mới bừng tỉnh khỏi trạng thái thất thần, ánh mắt lóe lên vẻ xấu hổ.

Là một Phong Hào Đấu La, lão đã trải qua biết bao sóng gió, đối mặt với cường giả khắp nơi, vậy mà hôm nay lại thất thố trước mặt một tiểu tử trẻ tuổi như vậy!

Ta già rồi sao?

Trong lòng lão không khỏi cảm thán, đồng thời cũng âm thầm cảnh giác.

Trần Phàm tuyệt đối không phải người đơn giản!

Tuy nhiên, bề ngoài Độc Cô Bác vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, như thể chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.

Độc Cô Bác nhẹ giọng hỏi:

"Nơi này đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có dấu vết chiến đấu?"

Lão tuy ngoài mặt thản nhiên, nhưng trong lòng lại cực kỳ nghiêm túc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!