Chương 45: Thế Giới Trong Gương

Đôi mắt bắt đầu lấy lại ánh sáng, Mạnh Luân nhìn xung quanh thấy ba người Trần Dương vẫn đứng kế bên, anh an tâm sau đó mới nhìn hoàn cảnh xung quanh.

Hiện tại bốn người đứng trước của một căn nhà, trước mặt là một lối đi nhỏ chỉ đủ một người, còn hai bên là những chiếc gương phản chiếu lại hình ảnh của bọn họ, đây là những tấm gương cao khoảng một mét tám, nhưng lại sang sát nhau, phía dưới chân cũng có, trên trần nhà cũng có, ánh sáng nhẹ nhàng từ đèn điện phát ra chiếu ra anh sáng mờ ảo khiến người nhìn vào không biết đâu là thật đâu là gương.

Đây là sao.

Trần Dương lúc này mới tỉnh táo mà hét lên.

"Trần Tiểu Dương, cậu nổi điên cái gì." Túc Nhan đưa tay cốc nhẹ lên đầu Trần Dương.

Trần Dương chỉ đành bĩu môi ôm đầu, không dám nói gì.

"Được rồi, đừng nháo nữa." Mạnh Luân lên tiếng.

Lúc bốn người còn đang xem xét xung quanh thì một người hai người bước từ trong bóng tối ra chào hỏi:

"Xin chào, anh là Trần Phong đúng không."

Là tôi. Trần Phong gật đầu.

Người phụ nữ xinh đẹp bước lên nét mặt mừng gỡ, muốn đưa tay nắm tay Trần Phong nhưng y nhanh chóng né tránh, mặt lạnh nhìm chằm chằm khiến người phụ nữ cả kinh mà rụt người lại.

"Ngại ngùng, cô ấy là người hâm mộ anh, nên có hơi kích động một chút." Người đàn ông đi lên trước người phụ nữ, chắn phía trước cười nói.

Trần Phong chỉ gật đầu cũng không đáp lại.

"Ai yo, người chơi cao cấp cũng dám đến đây à." Lại một người đi ra từ trong một góc tối.

Hế lô. Một chàng trai có khuôn mặt trẻ con mỉm cười nói.

Đại ca. Người thanh niên khoảng chừng hai mươi tuổi đi lại gần Trần Phong hô.

"Không ngờ lần này tập trung nhiều cao thủ tới vậy." Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp, mặc một chiếc đầm đầy gợi cảm khẽ cười.

"Anh Trần, đây là muốn chúng tôi không có đường ra à." Nhìn tình cảnh trước mắt Mạnh Luân nhỏ giọng đùa Trần Phong.

"Có tôi, sẽ không sao."

Trần Phong cũng nhỏ giọng nhưng đầy nghiêm túc nó.

"Vậy trong cậy vào anh rồi." Mạnh Luân khẽ cười.

Đại ca. Người thanh niên đứng bên cạnh Trần Phong lên tiếng dò hỏi.

"Đây là Tiểu Quan, lần này tôi kêu cậu ấy vào." Trần Phong không nhìn Tiểu Quan mà nhìn Mạnh Luân nói.

Xin chào.

Mạnh Luân khẽ gật đầu.

Chào anh. Tiểu Quan ngơ ngác đáp lại.

"Những người còn lại có ba người chơi cao cấp, hai người cao thủ." Trần Phong khẽ nói bên tai Mạnh Luân.

Anh cũng chỉ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Ba người đứng kế bên nhìn hai người có hành động thân mật như vậy đều trợn mắt kinh ngạc.

"Tôi là Romer, cậu ấy là Seo, cho hỏi các cậu đang ở màn chơi nào mà lại đi cùng Trần Phong." Romer bỏ lơ Trần Phong một bên đi đến trước mặt Mạnh Luân híp mắt hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!