"Xong.
"
Thời gian từng phút từng giây trôi qua mảnh xương cuối cùng cũng được ghép xong, Trần Dương vui vẻ hô lớn.
Mạnh Luân nhìn đi nhìn lại ba bộ hài cốt vẫn thấy chổ nào đó không đúng.
"Sao vẫn không nghe thấy thông báo nhỉ.
" Túc Nhan khó hiểu.
"Không đúng, chúng ta thiếu rồi.
" Mạnh Luân lắc đầu sau đó chỉ vào bộ hài cốt có khung xương khá nhỏ nói: "Bộ này thiếu một khúc xương.
"
"A, đúng rồi.
Lai lần trước anh có lấy một khúc xương đấy.
" Ri bỗng nhiên la lên sau đó nhìn Lai nói.
"Đúng rồi, lần Túc Nhan bị vấp ngã đấy.
" Trần Dương cũng nhớ ra.
Lai nghe vậy cũng giật mình, không ngờ anh có thể quên được chuyện này.
Lấy khúc xương trong không gian ra anh ta liền ghép nó vào vị trí.
"Nhìn như vậy mới đúng nè, không còn cảm thấy kỳ lạ nữa.
" Tô Lư gật đầu nói.
Khúc xương vừa ghép vào, Lai liền đứng dậy lùi ra sau.
Bộ hài cốt phát ra một tầng ánh sáng phá tan sương mù, trước mắt của sáu người liền tối sầm, bên tai vang lên tiếng nói máy mốc.
Manh Luân trước khi hoàn toàn lâm vào bóng tối thì thấy được một đứa bé chạy đến chỗ anh, đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình cầm lấy bàn tay của anh.
[Chúc mừng người chơi đã hoàn thành màn chơi.
Phó bản: Vùng đất chết.
Đánh giá cấp bậc: S+.
Phần thưởng của boss: Sự chúc phúc của đứa nhỏ (Tăng cảm tình đối với NPC trẻ nhỏ).
Phần thưởng hệ thống: Sương mù ẩn thân (Đạo cụ thăng cấp).
Công dụng: Ẩn thân vào sương mù sẽ không bị phát hiện, thời gian dài ngắn tùy vào sự thăng cấp.
Thời gian nghĩ ngơi: Một tháng.
Bắt đầu rời khỏi.
Rời khỏi thành công.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!