Chương 21: Suối Nước Nóng Tượng Đồng

Ba người đi theo người hầu, căn nhà trước mặt bọn họ cực kỳ lớn, nhưng nó chỉ có duy nhất một gian phòng, đây là một căn nhà chính dùng để tụ tập các du khách lại cùng nhau để dùng bữa cùng nhau hơn.

Cánh cửa từ từ mở ra, nhóm người chơi đi cùng một lượt với bọn họ nhanh chóng đi vào, nhóm Mạnh Luân không quá vội vã mà đứng bên ngoài vừa chờ đợi bọn họ đi vào hết vừa lia mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh.

Đến khi ba người vào trong thì bên trong đã tụ hợp đông đủ, nệm lót cũng chỉ còn ba cái mà thôi, thấy mọi người đều đã chọn chỗ ngồi cho mình nhóm của anh đành ngồi vào chỗ còn để trống, mà thật trùng hợp chỗ ngồi này lại tiếp tục bên cạnh hai chàng trai trẻ lúc sáng.

Dường như nhóm người chơi này cố gắng tranh xa những người trẻ tuổi như bọn họ, hoặc bởi vì nhìn bọn họ không có bất kỳ năng lực nào nên bọn họ không muốn bị bám theo.

Lần này đi vào Mạnh Luân cũng không quá chú ý đến số lượng người chơi, sau khi cánh cửa một lần nữa được mở ra, nhóm người hầu bưng theo thức ăn đi vào, bữa ăn này không hề phong phú giống như lúc sáng, mỗi người bọn họ chỉ có một phần cơm đơn giản với một món chính cùng một canh, đi kèm là một bát cơm trắng.

"Mời quý khách dùng bữa ngon miệng.

"Người hầu sau khi để xong các phần cơm liền lui ra ngoài. Trần Dương nhìn thấy đồ ăn được để xuống bàn liền không nhịn được mà cằn nhằn"Sao lại ít thế, em vẫn còn muốn ăn giống hồi sáng cơ.

"

"Cậu nghĩ đây là nhà hàng à, còn ở đó mà chọn món.

" Túc Nhan liếc mắt nhìn cậu nói.

"Nhưng mà rõ ràng lúc sáng nhiều món thế cơ mà.

"Trần Dương không phục tiếp tục lầu bầu. Túc Nhan bất lực trực tiếp uy hiếp"Vậy có ăn không, không thì tôi ăn đó.

"

"Ăn, ăn, ăn chứ.

" Trần Dương nghe vậy liền nhanh chóng ôm lấy phần ăn của mình, hai mắt trừng lớn đầy đề phòng nhìn cô.

"Phụt.

"Tiếng cười nhỏ vang lên bên cạnh vang lên. Trần Dương cùng Túc Nhan nhanh chóng nhìn san, lúc này hai người mới chú ý người ngồi bên cạnh mình chính là người mới quen lúc sáng."Khụ, khụ, khụ.

" Ngọc Quan thấy hai người nhìn qua liền giả vờ ho khan roi62lam2 mặt đầy vô tội nói "Xin lỗi, tôi không cố ý cười, nhưng thật sự nhịn không nổi.

"

"Mọi người ở cạnh nhau thoải mái quá khiến tôi bất giác vui vẻ theo.

"

"Ha ha, để cậu chê cười rồi.

" Trần Dương nghe vậy liền ngại ngùng nói, có vẻ như cách cư xử của bọn họ không thề giống với những người vào trong phó bản này để cố gắng sống sót, mà càng giống như là đi du lịch một chuyến mà thôi.

"Các cậu cũng rất tốt mà.

" Mạnh Luân xoay đầu ánh mắt đầy hiểu rõ nhìn Ngọc Quan cùng Kỳ Việt.

"Anh, đồng loại sao.

" Ngọc Quan kinh ngạc nhưng cũng không vội chối bỏ, cậu chỉ không ngờ anh có thể nhìn ra mà thôi.

Mạnh Luân cười mà không trả lời, anh cũng không thần thánh đến nổi vừa nhìn liền biết, nhưng ánh mắt Kỳ Việt khi nhìn Ngọc Quan thì anh có thể chắc chắn hai người chính là người yêu, anh mắt bao dung cùng yêu thương đó giống như một người nào đó trong trí nhớ của anh cũng từng nhìn anh giống như vậy.

"Hai người đang nói gì vậy ạ.

" Trần Dương ngó người này rồi ngó qua người kia, cậu mờ mịt chẳng hiểu bọn họ đang nói gì cả, đồng loại là gì không phải mọi người đều là con người bình thường sao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!