Edit: Yangmimi912
Tiễn Lương Phù, Phó Duật Thành quay lại tiệm. Tưởng Sâm quả nhiên không nghiêm túc chỉnh sửa tư liệu, ngồi lôi kéo Đinh Thi Duy nói chuyện phiếm. Đinh Thi Duy chịu không nổi phiền phức, liên thanh nói,: "Tôi không biết! Cậu đừng hỏi tôi!"
Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nhìn thấy cứu tinh trở về, như trút được gánh nặng.
Không đợi Phó Duật Thành mở miệng, Tưởng Sâm lập tức tranh giành, ngồi thẳng thân thể, mặt căng ra, "Các cậu đừng quấy rầy tôi, tôi muốn bắt đầu làm bài."
Đêm rất dài, Tưởng Sâm và Đinh Thi Duy ngồi hai bên gõ gõ bàn phím tạo thành âm thanh như hợp tấu, làm cho Phó Duật Thành có chút buồn ngủ. Một giờ trôi qua, Tưởng Sâm không lười biếng nữa, coi như thành thật sửa tư liệu. Phó Duật Thành tinh thần hơi buông lỏng, mí mắt dần chìm xuống, khoanh tay lại, dựa vào một bên ngủ gật. Nhưng ngủ không được bao lâu, điện thoại trong túi rung. Phó Duật Thành rút ra nhìn một cái, gõ mấy chữ, lại đưa điện thoại vào túi, tiếp tục ngủ bù.
Việc Đinh Thi Duy cần làm đã sớm làm zong, chỉ còn việc mở web page ra xóa một vài nội dung không liên quan, mắt cô sáng lên, lấy điện thoại ra giải tỏa. Nhìn Phó Duật Thành, mắt hiện lên ý cười.
Lại một giờ nữa trôi qua, Tưởng Sâm làm cũng không tệ, duỗi người một cái, vừa mới chuẩn bị gọi người, chân dưới bàn bị Đinh Thi Duy đá vào.
Tưởng Sâm xém chút mắng một câu thô tục.
Đinh Thi Duy làm động tác "Xuỵt", thấp giọng nói: "Nhỏ giọng một chút, Phó Duật Thành đang ngủ."
"Cũng phải thức cậu ấy dậy thôi, điều hòa mở nhiệt độ thấp, ngủ như vậy không sợ bị cảm mạo sao?"
Đinh Thi Duy sửng sốt một chút, hơi đắn đo.
Tưởng Sâm đâu thèm để ý nhiều như vậy, đưa tay đẩy mạnh một cái, "Lão Phó, đứng dậy, đứng dậy, tôi làm xong rồi."
Phó Duật Thành bỗng chốc bừng tỉnh, chỉ trong chốc lát đã tập trung được ánh mắt, nhìn Tưởng Sâm đang kể công, anh nhẹ nói: "Cho tôi xem một chút." Vừa tỉnh nên giọng có chút trầm.
Tưởng Sâm đem Laptop đưa tới, đứng dậy duỗi lưng một cái, " Mệt chết lão tử."
Phó Duật Thành đè lên mi tâm, ngáp dài một cái, nhìn thành quả của Tưởng Sâm làm cũng được, mặc dù lấy tiêu chuẩn của anh khẳng định cái này vẫn còn chưa đạt. Nhưng Tưởng Sâm bị phân tâm, để cho cậu ta làm lại đoán chừng đánh cũng đánh không ra nửa cái rắm.
"Đi, cứ như vậy đi, gửi qua hòm thư cho tôi."
Tưởng Sâm ập tức lên mặt, "Tôi thi nghiên cứu sinh đạt hạng hai còn không biết đạo lý này sao?"
"Cậu dự định ôm thành tích thi nghiên cứu sinh xếp thứ hai thổi cả một đời?" Lời vừa nói xong, Đinh Thi Duy rất không nể mặt mũi cười ra tiếng.
Tưởng Sâm còn sống trong quá khứ, Phó Duật Thành cũng lười để ý đến cậu ta. Cách thời gian ký túc xá mở cửa còn sớm, ba người họ quyết định đi suốt đêm, đến phòng tự học nằm sấp. Phòng tự học mở cửa cả ngày, còn có người coi đây là nhà mà ở cả ngày.
Phó Duật Thành đến cuối phòng, ngồi xuống nơi hẻo lánh nhất, khoanh tay lại, lưng dựa vào vách tường, cứ như vậy mà ngủ mất.
Tưởng Sâm ngồi ở hàng thứ hai đếm từ dưới lên, cũng ngã đầu liền ngủ. Đinh Thi Duy đi toilet về, đi thẳng đến hàng cuối cùng, cách chỗ Phó Duật Thành ba bốn ghế ngồi xuống. Cô cầm bản bút kí lên, cánh tay gối lên nó, hướng về phía Phó Duật Thành chăm chú nhìn anh.
Lông mày anh hơi cau lại, không biết là ngủ không thoải mái hay là nằm mơ thấy cái gì đó không tốt. Dưới ánh đèn màu trắng, cả người hiện ra một loại khí chất cực kỳ xa cách lạnh lùng.
Lương Phù lái xe nửa giờ thì về đến nhà, cô sợ đánh thức bố mẹ mình, cố ý thả nhẹ bước chân, ai ngờ trong phòng ngủ truyền ra tiếng mẹ cô: "A Phù, về rồi à?"
"Vầng."
" Tắm rửa rồi đi ngủ sớm đi"
"Con biết rồi."
Lương Phù lên giường nằm xuống, lấy điện thoại di động ra mới phát hiện không biết lúc nào Phó Duật Thành đã thông qua bạn tốt Wechat, tên " Fyc ", ảnh đại diện là ảnh phong cảnh không có ý nghĩa, cùng với cha cô một đời làm thầy giáo kia rất giống nhau.
Lương Phù cũng không cho anh đổi ghi chú, gửi tới hai chữ: "Đã về."
Phó Duật Thành rất nhanh rep lại: " Ngủ sớm."
Cô bóp điện thoại di động, nghĩ đợi lát nữa trả lời, nhưng mà mệt mỏi cực, nhắm mắt một cái liền cảm giác buồn ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!