Chương 37: (Vô Đề)

Ngày một tháng sáu Tết thiếu nhi, mọi việc đại cát, là ngày lành.

Buổi sáng 8 giờ rưỡi, Lương Đạo dẫn dắt đoàn phim《 Chước Tâm 》, biên kịch, diễn viên chính cùng với tất cả nhân viên trong đoàn, tiến hành nghi thức khởi động máy.

Phòng hóa trang.

Tô Dung và Bạch Tiểu Lan ngồi cạnh nhau.

Tô Dung mặc một chiếc áo thun màu đen cổ chữ V, phần eo được thiết kế hở, lộ ra một mảnh eo trắng tinh tế và quần rách rối màu đen chín phần, trên chân mang đôi giày cao tám phân cùng màu.

Bạch Tiểu Lan ngồi ở một bên, mặc áo thun trắng và quần jean màu. Cô ấy đã nhìn lén Tô Dung vài lần.

Chuyên viên trang điểm đang giúp Tô Dung đánh phấn mắt, Tô Dung tuy rằng đã nhắm hai mắt lại, cũng có thể cảm giác cặp mắt sáng quắc của Bạch Tiểu Lan.

Tô Dung hỏi cô, "Tiểu Lan, sao cô cứ nhìn tôi hoài thế?"

Bạch Tiểu Lan kinh ngạc, "Tô Dung cô nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác được tầm mắt sao?"

"Là ánh mắt của cô quá trực tiếp, tôi muốn xem nhẹ cũng không thể xem nhẹ." Tô Dung cười khẽ nói, "Cô có vấn đề muốn hỏi tôi sao?"

Vừa lúc này, Tô Dung đã đánh phấn mắt xong, chuyên viên trang điểm lui về phía sau, Tô Dung mở to mắt, nhìn chính mình trong gương.

Cách trang điểm của cô rất đơn giản, phấn mắt màu nâu sẫm, cùng màu với kẻ mắt kéo dài đến cuối mắt, lông mày vẽ đơn giản, Tô Dung trao đổi ánh mắt với gương, cả người lập tức trở nên khác biệt.

"Chị Tô, thêm một chút son môi."

"Được."

Tô Dung hơi hơi chu khởi miệng, đôi môi của cô rất đẹp, đặc biệt phù hợp với màu đỏ. Tô son vài cái, chuyên viên trang điểm đứng thẳng lên nhìn thoáng qua, "Chị Tô, chị đẹp quá."

Tô Dung câu môi, "Cảm ơn."

"Oa!" Bạch Tiểu Lan nghiêng người mới có thể thấy Tô Dung, "Cô thật xinh."

Tô Dung nhìn về phía gương, nhếch lên khóe môi, sóng mắt lưu chuyển, "Phải không?"

"Đúng vậy." Bạch Tiểu Lan dùng sức gật gật đầu, sau đó ánh mắt dừng ở trên người mình, nhỏ giọng nói thầm, "Sớm biết rằng nhân vật Thanh Thiền có thể xinh đẹp như vậy, tôi làm gì còn muốn thử vai nữ chính a."

Tô Dung nhìn xem cô, "Cô cũng rất xinh."

"Ai." Bạch Tiểu Lan nhụt chí, "Nhưng nữ cảnh sát Lung Linh thật sự quá háu ăn."

Tô Dung nghe vậy, cùng chuyên viên trang điểm đồng thời cười ra tiếng.

"Chị Tô, sắp đến chị." Nhân viên công tác đẩy cửa ra, gọi Tô Dung một câu.

"Tôi sẽ đến ngay." Tô Dung đáp lời, cùng Bạch Tiểu Lan nói câu "Tôi đi trước. đây"

Bạch Tiểu Lan vẫy vẫy tay, "Lát nữa gặp."

"Được."

Tô Dung đứng dậy, mang vào giày cao gót vào đã sắp cao đến 1m8 làm Bạch Tiểu Lan hâm mộ không thôi.

Tô Dung mở cửa, đi về phía phim trường.

Cảnh này, là cảnh rối rắm ngược tâm nhất của toàn bộ 《 Chước Tâm 》.

Thanh Thiền phát hiện thân phận Vân Ngôn là cảnh sát, tâm tình phức tạp, biết rõ lưu lại Vân Ngôn đối với cô nhất định sẽ là một mối họa, nhưng Thanh Thiền chính là không hạ thủ được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!