Tô Dung thật sự rất muốn hỏi Lương đạo một chút, lúc ra đề mục thì ông đang nghĩ cái gì, thật là không phụ cái danh hiệu "Lương quái tài" này!
Thẩm Ngự Dương vẫn luôn âm thầm chú ý Tô Dung, thấy sắc mặt cô thay đổi thiếu chút nữa không nhịn được muốn tiến lên hỏi một chút cô làm sao vậy.
Thẩm Ngự Dương cũng rất tò mò, Lương đạo rốt cuộc ra đề mục gì, nhìn mọi người xung quanh hiện lên kinh ngạc, hẳn là cũng không biết sẽ lâm thời thay đổi đề mục thử kính.
Rất nhanh, thời gian mười phút liền tới rồi.
Lương đạo vỗ vỗ tay, "Các vị hẳn là không sai biệt lắm đi!"
Tống Từ, Trương Thu thu, Lâm Tiểu Thi gần như là đồng thời gật đầu, Tô Dung chần chờ hai giây, cũng gật gật đầu.
Lương đạo bỗng nhiên cười, trong đầu của Tô Dung, chỉ nghĩ tới một cái từ, [ từ ái ].
"Tới, thu đề mục của từng người lại, Lâm Tiểu Thi làm người đầu tiên đi."
Lâm Tiểu Thi gật gật đầu, ba người còn lại lui ra phía sau, "Chào Lương đạo, tôi là Lâm Tiểu Thi, tôi bóc trúng đề mục là..."
"Từ từ." Lương đạo kêu ngừng lại, "Trực tiếp bắt đầu, không cần nói cho chúng tôi cô bóc được cái gì."
Lâm Tiểu Thi khựng lại, không nói cho mọi người? Vậy chẳng phải là làm cho bọn họ đoán? Lâm Tiểu Thi nghĩ nghĩ đề mục của mình, có chút khó.
Nhưng đề mục chính là đề mục, cũng có khả năng những người khác còn muốn khó hơn cô.
Lâm Tiểu Thi bắt đầu.
Ánh mắt cô bỗng nhiên trở nên kinh hoảng, ngã xuống đất, đôi tay vòng ở sau người, ra sức giãy giụa, trên mặt lộ vẻ phẫn nộ"Tao sẽ không nói cho mày lão đại ở đâu! Có giỏi mày liền giết tao!"
"Được rồi, dừng lại."
Lâm Tiểu Thi đột nhiên ngẩng đầu, "Lương đạo?"
Lương Đạo xua xua tay, "Đứng lên đi, đã đủ rồi."
Lâm Tiểu Thi vâng một tiếng, trong mắt che kín nghi hoặc, chỉ như vậy hai câu Lương đạo liền nói đủ rồi?
"Người tiếp theo, Tống Từ."
Đề mục của Tống Từ liên quan đến Thanh Thiền, là cảnh trận quyết đấu cuối cùng của Thanh Thiền cùng cảnh sát Vân Ngôn, cánh tay phải của cô vươn, tay trái nắm lấy tay phải, rõ ràng là trên tay có súng, ánh mắt Tống Từ ẩn nhẫn, hàm chứa không tha, ngón trỏ bóp lấy cò hơi hơi run rẩy, tỏ rõ chủ nhân nội tâm giãy giụa.
Đoạn này tuy rằng không có lời kịch, nhưng yêu cầu dựa ánh mắt, hành vi cử chỉ để biểu hiện, so với Lâm Tiểu Thi khó khăn lớn một chút.
Ngay sau đó là Trương Thu Thu, cô là vai thứ, yêu cầu biểu hiện ra tâm tình phức tạp khi Vân Ngôn biết thân phận của Thanh Thiền.
Sau khi ba người biểu diễn, Lương đạo thật sự kinh ngạc, "Tôi chỉ đưa ra hai nhân vật có quan hệ với Thanh Thiền, vậy mà lại bị bóc được cả hai! Thật là ý trời a!"
Lâm Tiểu Thi & Trương Thu Thu:......
Nên nói là các cô xui xẻo sao?
Lương đạo nhìn về phía cuối cùng Tô Dung, "Hai nhân vật không liên quan đều được bóc, tin rằng trên tay Tô Dung nhất định là cốt truyện của Thanh Thiền."
"Đúng vậy." Tô Dung hơi có chút xấu hổ giật nhẹ khóe miệng, nhìn về phía Thẩm Ngự Dương, "Có thể mời Thẩm ảnh đế hỗ trợ đáp diễn một chút không? Cái đề mục này của tôi... Một người thật diễn không được."
"Ồ? Cốt truyện một người diễn không được?" Tay Lương đạo nâng cằm chính mình, làm như đang hồi tưởng lại đề mục ông đã ra.
Ước chừng mười giây, Lương đạo bừng tỉnh đại ngộ, "A! Là cái cốt truyện kia a!"
"Cái nào?" Dương Tất bỗng nhiên ra tiếng, ông ta thật đúng là khá tò mò.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!