Tình huống tới có chút đột nhiên.
Nếu để Tô Dung ngẫm lại thời điểm làm chính mình xấu hổ nhất là lúc nào, Tô Dung nhất định sẽ nói, là khi cùng Thẩm đại ảnh đế hôn môi, bị người đại diện của cô và anh bắt gặp được!!!
Lăng Trạch và chị Kiều không có bất luận cái gì dự triệu, liền đột nhiên đi vào như vậy.
Tô Dung theo bản năng kéo kéo Thẩm Ngự Dương, nhỏ giọng hỏi anh, "Anh Lăng và chị Kiều sao lại vào được?"
Thẩm Ngự Dương đỡ trán, môi kề sát tai Tô Dung, "Anh quên mất đã cài vân tay và nhận diện cho anh Lăng rồi."
Tô Dung quay đầu lại trừng mắt nhìn anh một cái, lúc này mới từ trên sô pha ngồi dậy, "Chị Kiều, sao chị lại đi cùng anh Lăng vậy?"
Chị Kiều hừ một tiếng, hai tay hoàn ở trước ngực, trừng mắt với Tô Dung, "Chị nếu không đi cùng anh Lăng, sợ là còn không biết em lại ở cùng Thẩm ảnh đế!"
Tô Dung giật nhẹ khóe miệng, rồi gật gật đầu với Lăng Trạch, "Chào anh Lăng ca."
"Ừm... Tô tiểu thư, xin chào." Lăng Trạch gật gật đầu, mặt ngoài xem thực bình tĩnh, không có gì biến hóa.
"Mau tiến vào đi." Tô Dung nghiêng người, mời hai vị vào nhà.
Anh Lăng đi vào trước, lúc chị Kiều đi ngang qua Tô Dung, "Hừ" một tiếng thật mạnh.
Tô Dung: "......" Đây là giận thật rồi!
Chờ hai người ngồi xuống, Thẩm Ngự Dương từ phòng bếp bưng hai ly nước đặt ở trước mặt chị Kiều và Lăng Trạch, "Em và Tô Dung đều quen uống nước lọc, ủy khuất hai người một chút."
Mặt mũi của Thẩm Ngự Dương, chị Kiều phải cho.
Chị Kiều tiếp nhận ly nước, biểu tình trên mặt đã tốt hơn rất nhiều, "Thẩm ảnh đế nói ở đâu chứ? Tôi bình thường cũng chỉ uống nước lọc."
"Vậy à? Thế thì tốt quá." Thẩm Ngự Dương câu môi cười khẽ, lôi kéo Tô Dung ngồi đối diện hai người.
Tô Dung nhìn xem cái này, nhìn nhìn cái kia, không biết tại sao, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác.
Có điểm giống đang gặp mặt gia trưởng hai bên a!
Lăng Trạch nhìn chằm chằm ly nước thật lâu không có phản ứng.
Thẩm Ngự Dương "Khụ khụ" hai tiếng, Lăng Trạch mới ngẩng đầu nhìn anh một cái.
"Anh Lăng, uống nước đi."
"Uống nước?" Lăng Trạch nhẹ nhướng mày, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía chị Kiều, chỉ vào Thẩm Ngự Dương nói, "Người đại diện Kiều, cô biết đây là cái gì sao?"
Chị Kiều nhìn theo hướng Lăng Trạch chỉ, nghi hoặc nói, "Ly nước a!"
"Không sai, là ly nước." Lăng Trạch cầm ly nước trong tay, đưa đến trước mắt nhìn, sâu kín đã mở miệng, "Tôi và Thẩm đại ảnh đế quen biết nhiều năm như vậy, chưa từng uống qua nước mà đại ảnh đế tự tay rót!"
"Phụt" một tiếng, Tô Dung và chị Kiều tỷ đồng thời cười ra tiếng, chọc đến Lăng Trạch ánh mắt u oán dừng ở trên người hai người.
Lăng Trạch điều chỉnh thần sắc, ho nhẹ một tiếng, "Hai người các cậu, không có chuẩn bị cùng hai người chúng tôi nói chút gì sao?"
Lăng Trạch vừa nói, chị Kiều bừng tỉnh đại ngộ, "Thiếu chút nữa bị các em lừa gạt rồi."
Tô Dung chột dạ sờ sờ mũi, "Cái gì kêu lừa gạt nha ~ chính là, chính là, ừm... Chỉ chưa nói mà thôi."
"Chỉ?!" Chị Kiều nháy mắt tức lên, "Chuyện lớn như vậy, em không nói với chị, cư nhiên liền dùng từ " chỉ " liền muốn cho qua?"
" Chị Kiều!" Thẩm Ngự Dương ôm lấy bả vai Tô Dung, nhìn chị Kiều, "Chị muốn trách thì trách tôi đi, là tôi theo đuổi Tô Dung."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!