Chương 5: (Vô Đề)

Tháng tư đến, thời tiết dần ấm lên. Hạ Túy An sợ lạnh, người ta đã bắt đầu mặc đồ mỏng, cậu vẫn còn cuộn trong bộ đồ ngủ mùa đông, tỉnh dậy mà cứ lười biếng nằm lì trên giường không chịu dậy.

Từ lần nghỉ phép hôm trước, Mục Diên Nghi đi làm đến nay đã hai, ba ngày không trở về.

Hạ Túy An vẫn đang vì vụ năm trăm vạn mà ghét anh ta, chỉ mong anh ta mãi mãi đừng quay lại. Cậu ôm con gấu bông hình thỏi vàng lăn qua lăn lại một lúc trên giường, rồi khó khăn lắm mới bò dậy đi tìm đồ ăn trong tủ lạnh.

Ăn hai quả dưa chuột xong, cậu lại lười biếng nằm dài ra sofa, nằm nguyên cả buổi chiều. Mấy hôm nay cậu đều sống như thế, rảnh rỗi thì nhắn tin cho Quách Tinh: Lên acc đi.

Quách Tinh thường chẳng đến năm phút là trả lời, hôm nay lại khác thường, nhắn lại: Chờ tí, hôm nay dắt thêm người nữa đi được không đại ca?

Không cần nghĩ cũng biết là cô bạn gái yêu qua mạng mà hắn đang mê mệt dạo này. Hạ Túy An gửi thẳng một tấm hình giơ ngón giữa qua, nhưng cũng không từ chối.

Quách Tinh nhanh chóng vào game cùng bạn gái. Hạ Túy An cũng mở game, cậu chỉ chơi xạ thủ — vị trí có thể gánh đội, mà Quách Tinh lại khoái nhất là bám lấy cậu để thắng.

Nhưng hôm nay Quách Tinh cứ ấp a ấp úng mãi, cuối cùng lên tiếng trong voice chat: "Cho người ta chơi xạ thủ nha? Dâu Tây chỉ biết đánh vị trí này thôi."

Hạ Túy An: "?"

Quách Tinh vội vàng giải thích: "Thôi mà đại ca, nhường người ta chút đi. Dâu Tây chơi xạ thủ cũng tốt lắm."

Còn tôi thì sao? Ồ, không chỉ biết đánh xạ thủ đâu nhé, tôi đáng ra nên bắn ông lên trần nhà ngay từ khi ông mới lọt lòng ấy, nghịch tử!

Có con gái trong nhóm nên cậu đành nuốt hết mấy lời mắng chửi vào trong, nể mặt Quách Tinh mà miễn cưỡng chơi pháp sư.

Dâu Tây gõ: "Cảm ơn nha."

Hạ Túy An "ừ" một tiếng, rồi hỏi Quách Tinh: "Cô ta không mở mic à?"

"Mic của bảo bối yêu quý của tôi hỏng rồi, tôi mới mua cái mới, vài hôm nữa nhận được."

Dâu Tây: "Cảm ơn ông xã ^^"

Quách Tinh: "Bảo bối yêu quý chụt chụt chụt!"

Hạ Túy An bị hai người này làm cho buồn nôn đến mức không chịu nổi, quyết định sau trận này sẽ tuyệt giao game với Quách Tinh và cái "bảo bối chụt chụt" gì đó của hắn.

Phải công nhận, Dâu Tây chơi không tệ, thả vài kỹ năng là giết được người, lại còn có thời gian gõ chữ khoe khoang là nhờ Quách Tinh mua cho bộ skin giới hạn mới ra nên mới chơi tốt thế.

Skin mới giới hạn có hiệu ứng khi hạ gục và khi biến về, Hạ Túy An đã thèm nhỏ dãi từ lâu mà vẫn chưa nỡ mua. Nhìn thấy Quách Tinh vì được khen mà sướng tít mắt, lại nhìn bộ skin giới hạn lấp lánh của Dâu Tây, Hạ Túy An liếm môi, ánh mắt có chút suy tính.

Sau trận, cậu thoát game, vào nhà tắm xả đầy nước vào bồn, cắt trái cây, bật một bộ phim bất kỳ trên máy tính bảng.

Mọi thứ chuẩn bị xong, cậu bước vào bồn tắm, ngập nước đến cằm, thoải mái thở dài một tiếng.

Rồi cậu nhắn tin cho Mục Diên Nghi – người ba ngày nay chưa nhắn lại câu nào.

Mấy ngày nay Mục Diên Nghi rất bận. Trước mặt anh là chiếc bàn làm việc đen bóng, gọn gàng sạch sẽ, chỉ có một cái máy tính và đống tài liệu chất cao như núi bên tay.

Trời bên ngoài cửa sổ sát đất âm u, mưa đập vào kính để lại từng vệt nước dài, văn phòng bên trong yên tĩnh chỉ còn tiếng gõ bàn phím vang lên đều đều.

Một lát nữa có dự án cần khảo sát thực địa, anh nhìn thời tiết ngoài trời một cái, không có ý định hủy bỏ.

Triệu Linh ngồi trên sofa hỏi: "Thời tiết thế này mà vẫn phải đi à?"

"Đi."

Anh vốn ít nói, Triệu Linh cũng quen rồi. Hắn chợt nhớ lại tin đồn lúc nãy nghe được trong công ty: "Nghe nói cậu đang yêu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!