Chương 49: (Vô Đề)

Cuối cùng Mục Diên Nghi cũng xong việc, anh cúp máy rồi bước tới trước ghế sofa, tiện tay ném gói snack ăn dở mà Hạ Túy An bỏ lại vào thùng rác.

Hạ Túy An giang tay ra đòi ôm: "Ông xã vất vả quá, Tết mà còn phải làm việc nữa."

"Công việc là chuyện bắt buộc," Mục Diên Nghi bế cậu lên lòng, tay xoa nhẹ lên eo cậu nơi cậu vừa than nhức mỏi, "Chỉ khi bản thân mạnh mẽ thì mới có cảm giác an toàn. Nếu không, cả đời chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào người khác."

"Huống hồ," anh khẽ cười, "trong nhà còn có một nhóc con chờ anh nuôi nữa mà."

Hạ Túy An gật đầu, thoải mái nhắm mắt lại: "Chim sẻ nhỏ không cần mạnh mẽ, chỉ cần gửi gắm hết hy vọng vào ông xã là đủ rồi."

"Người tình thì không cần, nhưng Kim Kim thì cần. Kiến thức mới là thứ mãi mãi thuộc về bản thân."

Hạ Túy An nằm gối trên chân anh, mái tóc dài rủ xuống: "Nhưng mà học hành mệt lắm, còn khó nữa, em nhìn mà không hiểu. Ông xã sẽ dạy em chứ? Nhưng ông xã bận thế, chắc cũng không có thời gian để ý tới em đâu."

Mục Diên Nghi nói cậu vô lương tâm, quên mất là ai đã từng ngồi kèm cậu làm bài.

Không biết nghĩ tới điều gì, Hạ Túy An lại bật cười hai tiếng trên chân anh, rồi hỏi: "Mấy ông chủ nhà khác có dạy người tình học bài không?"

"Không có," Mục Diên Nghi đáp, "nhưng bạn trai thì có."

Lúc này Hạ Túy An mới hài lòng: "Vậy em cảm ơn bạn trai trước nha."

Tết năm nay Hạ Túy An trải qua rất bận rộn. Sau đó cậu còn theo Mục Diên Nghi về quê ăn Tết. Ba mẹ của Mục Diên Nghi mỗi người đều lì xì cho cậu một phong bao dày cộm. Buổi tối trước khi ngủ, Hạ Túy An còn mang lì xì ra đếm đi đếm lại hai lần mới chịu nằm xuống, vừa đếm vừa lẩm bẩm nếu ngày nào cũng là Tết thì tốt biết bao.

Mục Diên Nghi chọc cậu là đồ mê tiền, ngay cả ngủ cũng không quên đếm tiền, rồi kéo Hạ Túy An đi rửa tay, bảo có vi khuẩn.

Hạ Túy An bị kéo vào nhà tắm rửa tay, vừa đi vừa gật gù rất đàng hoàng: "Tất nhiên rồi, ai mà lại ghét tiền chứ. Nhưng so với tiền thì em vẫn thích ông xã hơn."

Mục Diên Nghi nhìn bộ dáng nghiêm túc mà đáng yêu ấy, hiếm khi bật cười: "Anh cố gắng không để thua nó là được."

Nói rồi anh giúp cậu rửa tay xong, bế lên đặt ngồi lên bồn rửa mặt, hai người trao nhau một nụ hôn thật dài. Rồi nụ hôn lại rơi xuống cổ cậu, xương quai xanh.

Từng chút một, hôn xuống phía dưới, đến lúc Hạ Túy An còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã bị anh cúi đầu ngậm lấy nơi đó.

Tối nay họ ngủ tại nhà ba mẹ Mục Diên Nghi, trên lầu hai. Hạ Túy An không biết cách âm có tốt không, nhưng đêm nay cậu hoàn toàn không thể kìm được âm thanh phát ra từ miệng mình.

Cuối cùng cậu cũng hiểu cảm giác hôm trước khi mình làm cho Mục Diên Nghi là như thế nào – đến cả bắp chân cũng bắt đầu co giật, không ngừng muốn lùi lại.

Đây là lần đầu tiên Mục Diên Nghi làm chuyện như vậy. Người đứng ở vị trí cao quen rồi, khi làm mấy chuyện này cũng mang theo một vẻ ung dung cao quý, khiến Hạ Túy An bị dằn vặt đến suýt khóc.

Cuối cùng hai người đều ngủ rất muộn. Bên ngoài cửa sổ có trận tuyết đầu tiên trong năm rơi xuống. Cũng không hẳn là tuyết, là những bông tuyết ướt rơi lên mặt kính rồi tan ngay, giống như rơi xuống thân thể Hạ Túy An trong phòng, khiến cả người cậu run rẩy.

Hôm sau mẹ của Mục Diên Nghi – Tống Dao – đã làm xong bữa sáng. Một bàn đầy ắp món ăn ngon, hiếm khi phong phú đến vậy. Nhưng ngay khi chuẩn bị ngồi vào bàn, bà lại nhận được tin nhắn từ con trai, nói hôm nay không ăn sáng, sẽ dậy muộn.

Việc không ăn sáng mà xảy ra với người con trai lúc nào cũng nghiêm khắc, tự giác kia khiến khóe môi Tống Dao nhếch lên thành một nụ cười đầy ẩn ý, mang theo một chút vị gì đó không rõ.

Bà quay người gọi Uyển An đang đến chúc Tết: "Kim Kim lại đây ăn cơm, đừng đợi hai đứa kia nữa. Thằng nhóc đó cuối cùng cũng biết quan tâm vợ, có tí nhân tình thế thái rồi."

Uyển An hơi sững người, bị gọi tên mới hoàn hồn ngồi xuống, nụ cười gượng gạo.

Cậu luôn nghĩ rằng anh trai sẽ không thay đổi. Dù có không thích cậu thì cũng mãi là người coi trọng lợi ích, lạnh lùng vô tình, chẳng bao giờ yêu ai. Mãi đến hôm nay, cậu mới chợt bừng tỉnh.

Không thích tức là không thích.

Mục Diên Nghi, vĩnh viễn sẽ không yêu cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!