Chương 4: (Vô Đề)

Mẹ Mục sững người một chút rồi bật cười thành tiếng, ban đầu còn cố nén, sau đó cười đến không dừng được, phải ôm eo tựa vào thành ghế một lúc lâu mới thôi. Bà đặt thẻ vào tay Hạ Túy An, nhìn cậu đang ngơ ngác như bị sét đánh rồi cười nói:

"An An ngoan của mẹ, con đang nghĩ gì thế? Làm sao mà có thể dùng tiền để đo lường An An nhà chúng ta chứ. Cầm lấy, mua những thứ con thích, đừng để bản thân chịu thiệt, coi như là tiền tiêu vặt mẹ cho con."

Nói xong, bà còn dặn dò: "Đây là tiền tiêu vặt của An An nhà mình, Diên Nghi không biết đâu, con cứ tiêu thoải mái."

Chiếc thẻ trong tay bỗng nhiên nóng ran, Hạ Túy An suýt chút nữa cầm không vững, cậu nhẹ nhàng cắn môi dưới, hai má đỏ ửng, ngập ngừng hồi lâu vẫn không nói ra được lời từ chối.

Năm chục vạn thì cậu còn làm cao, nhưng năm trăm vạn thì cậu lập tức bán mình.

Buổi chiều hai người rời đi, lúc đi ra cửa Hạ Túy An lập tức biến thành đứa trẻ siêu ngoan trước mặt mẹ Mục, liên tục gọi "mẹ", còn nói lần sau có thời gian sẽ lại đến thăm, sẽ nhớ bà. Mẹ Mục bị cậu gọi đến không khép nổi miệng, quyến luyến mà xoa đầu cậu mấy cái.

Ra khỏi cổng nhà họ Mục, tóc tai rối tung, Hạ Túy An sờ sờ chiếc thẻ trong túi, khóe môi cong lên đến mức không thể kìm lại, trong lòng thầm quyết định: từ nay mỗi tối đều phải ôm chiếc thẻ năm trăm vạn này đi ngủ!

"Lấy ra."

Âm thanh vang bên tai, Hạ Túy An ngẩng đầu: "Hả?"

Mục Diên Nghi đưa tay ra trước mặt cậu: "Mẹ tôi cho em bao nhiêu? Đó không phải là của em, lấy ra đây."

"Hả... tiền gì cơ, ông xã?" Hạ Túy An giả vờ hồ đồ, còn giấu chiếc thẻ ra sau lưng.

Nói đến tiền, Mục Diên Nghi quá hiểu mẹ mình, cũng quá hiểu người trước mặt—trông thì ngoan ngoãn nhưng thực ra tâm tư tinh quái. Vài triệu với anh chẳng đáng là bao, một dự án của anh cũng vượt xa con số này. Danh tiếng trên thương trường của anh không nhỏ, nhưng phần lớn mọi người khi nhắc đến anh đều không dùng từ tốt đẹp gì, nhiều nhất là "tính toán", "keo kiệt".

Mục Diên Nghi chấp nhận những đánh giá đó. Với anh, mọi thứ đều có giá trị tương xứng. Và Hạ Túy An không xứng với chiếc thẻ trong tay anh.

Anh cúi mắt nhìn xuống, ánh mắt sâu thẳm: "Hạ Túy An, phải nghe lời."

Ngữ khí như đang dỗ trẻ con, nhưng lại cứng rắn đến mức không thể từ chối.

Hi vọng cuối cùng tan vỡ, Hạ Túy An như không còn thiết sống, khi trả lại thẻ cho Mục Diên Nghi thì sắc mặt cũng ảm đạm theo.

Cái này không đúng kịch bản, bá tổng không phải nên mở ví thoải mái tiêu tiền à?

Ngay khoảnh khắc này, hình tượng của Mục Diên Nghi trong lòng cậu đã sụp đổ tan tành, có ghép kiểu gì cũng không thể gắn với hình tượng đại thiếu gia tài sản hàng tỷ trên Baidu được.

Trên đường về, Hạ Túy An liên tục liếc sang Mục Diên Nghi đang lái xe, cảm thấy người đàn ông này trên trán như viết rõ mấy chữ "Nợ tôi năm trăm vạn".

Cảm giác này giống như đột nhiên được thưởng tết một khoản khổng lồ rồi bị sếp thu hồi lại ngay sau đó, Hạ Túy An hít sâu một hơi, đầu lưỡi đẩy vào má, giống hệt một con cá nóc tức giận.

Đúng lúc đó, Quách Tinh gửi tin nhắn đến: "Ngày đầu tiên sống chung với bá tổng cảm giác thế nào?"

Thế nào à? Tệ muốn chết.

Cậu trả lời: Ngốc.

Không thèm quan tâm đến một chuỗi dấu chấm hỏi mà Quách Tinh gửi tới sau đó, cậu càng nghĩ càng bực. Hai mươi phút sau, xe dừng trong hầm để xe của trung tâm thương mại, lúc này Hạ Túy An mới nhận ra Mục Diên Nghi không đưa mình về nhà.

Cậu chẳng buồn giả vờ nữa, hỏi thẳng: "Đi đâu vậy?"

Giọng nói không còn ngọt ngào, chỉ còn sự mềm mại nguyên bản. Mục Diên Nghi liếc nhìn cậu, đáp: "Đi mua nhẫn."

Câu ngáp của Hạ Túy An chưa kịp xong đã nghẹn lại. Cậu lập tức lôi điện thoại ra tra: [Nhẫn cưới sau ly hôn thuộc tài sản riêng hay tài sản chung của vợ chồng?]

Sau khi đọc được câu trả lời, gương mặt đang sa sầm của cậu lập tức tươi tỉnh lại, cười híp mắt bước xuống xe mở cửa cho Mục Diên Nghi: "Em và ông xã chỉ là quan hệ hợp đồng, không cần nhẫn để chứng minh đâu, em cũng không đặc biệt muốn."

Mục Diên Nghi: "Vậy sao? Thế thì chúng ta—"

"Đi mua ngay bây giờ." Hạ Túy An nhanh chóng tiếp lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!