Ánh mắt Mục Diên Nghi trầm xuống, sau đó ấn đầu cậu nhóc kia xuống.
Cuộc họp này kéo dài thật lâu, chẳng bao lâu Hạ Túy An đã bắt đầu mỏi, cậu định lùi lại, đứng dậy, nhưng lại bị một bàn tay giữ chặt đầu, đành phải bị ép cúi xuống sâu hơn nữa.
Hạ Túy An "ưm ưm" hai tiếng để thể hiện sự phản đối, kết quả lại bị một vị lãnh đạo đang phát biểu trong máy tính nghe thấy, vô thức hỏi: "Ai chưa tắt mic vậy, có tiếng gì lạ lắm?"
Phòng họp video im bặt hai giây, giọng Mục Diên Nghi khàn hơn vài phần: "Là con mèo ở nhà, tiếp tục đi."
Trợ lý Tiểu Đường cũng đang họp chung, vẻ mặt khó hiểu: Mục tổng nhà lúc nào có mèo thế?
—
Sau cuộc họp đó, Hạ Túy An bị "dạy dỗ" một trận ra trò, cậu không để tâm, ngược lại còn cố tình khi đang làm chuyện đó mà hỏi Mục Diên Nghi: "Chồng nuôi mèo từ bao giờ thế? Sao em không biết?"
Mục Diên Nghi bế cậu lên, đổi tư thế và vị trí, Hạ Túy An hét lên một tiếng, không còn thì giờ nói mấy câu nghịch ngợm nữa.
Trận chiến tranh lạnh này kéo dài hơi lâu, Hạ Túy An không hiểu nổi rốt cuộc ông chủ của mình bị gì, cuối cùng đành tự quy kết sự lạnh nhạt của Mục Diên Nghi là do công việc không suôn sẻ.
Cậu gọi điện cho Quách Tinh, trong điện thoại hỏi anh ta có từng chiến tranh lạnh với Dâu Tây chưa.
Quách Tinh: "Có chứ, có lần hai đứa nói đến chuyện người yêu cũ, Dâu Tây cứ nhất quyết hỏi. Mày biết con nhỏ người yêu cũ tao mà, cái con cắm sừng tao xong quay sang yêu trai khác ấy, tao đưa ảnh nó với bạn trai mới cho Dâu Tây xem. Cô ấy nói con nhỏ đó không phải kiểu con gái tốt, rất dễ bị lung lay. Tao thấy cũng đâu thể trách hết nó, mẹ nó, thằng đàn ông đó tốt lành lắm chắc?"
Quách Tinh càng nói càng bực: "Chó còn biết không giành ăn của chó khác, thằng đó thì suốt ngày chải chuốt như công trống, cái mặt trắng bóc nhìn phát ghê, hai đứa đó đúng là không đứa nào ra hồn!"
Hạ Túy An nghe mà thấy như đang ăn cơm kèm chuyện bát quái, vừa ăn bún chua cay vừa bị cay đến mức hít hà: "Rồi sao nữa?"
"Rồi Dâu Tây tức giận luôn! Mấy ngày không thèm nói chuyện với tao, gọi chơi game cũng lơ, gọi thoại thì tắt máy cái rụp!"
Quách Tinh: "Đại ca ơi, anh biết sao cô ấy tức không?"
Hạ Túy An thật sự nghiêm túc nghĩ một lúc: "Không biết, sao lại tức?"
Lúc gọi điện Quách Tinh đang chơi game, miệng không ngừng như súng liên thanh: "Haha, anh không biết đúng không! Sau đó tao ngồi nghĩ mãi, hỏi mấy anh đi trước có kinh nghiệm yêu đương, mới hiểu hôm đó tao nói về người yêu cũ quá nhiều, cô ấy chắc chắn là ghen rồi!!"
"Ghen?" Hạ Túy An lặp lại hai từ đó, vẫn không nghĩ ra được gì.
"Đúng rồi, cô ấy ghen đó! Vì tao nói chuyện về mấy cô gái khác trước mặt cô ấy, khiến cô ấy không vui. Sau đó tao gọi thoại lại, nhận lỗi, nói cô ấy nói đúng, người yêu cũ đúng là không ra gì, đang yêu mà còn đổi lòng thích người khác, nhìn rõ sớm là may cho tao, chứ không thì sao gặp được bảo bối bây giờ!"
Nói một hồi, Hạ Túy An chỉ nghe hiểu được một chữ "ghen", cúp điện thoại xong ngồi trên giường trầm ngâm, nghĩ về cách mình và Mục Diên Nghi tương tác dạo gần đây. Đừng nói người yêu cũ, đến cả nói chuyện cũng không được mấy câu, nếu có người nên ghen thì phải là cậu mới đúng.
Trông mong vào Quách Tinh chẳng khác nào trông mong vào một con chó, Hạ Túy An bỏ cuộc, tùy tiện mặc một bộ đồ rồi đi tham dự tiệc khai máy của đoàn phim tối nay.
Ban đầu cậu không định đi, nhưng Quách Tinh nói trong đó có nữ minh tinh mà anh ta thích nhất, nhờ cậu xin một chữ ký.
Con trai bất hiếu đúng là con trai bất hiếu, làm cha như cậu thật không dễ gì.
Bữa tiệc tổ chức ở quán hải sản bên bờ biển, Hạ Túy An đã hỏi trước ông chủ hôm kia có thể đi không, anh gật đầu một cái rồi tiếp tục xử lý văn kiện.
Cùng lúc đó, ở công ty, trợ lý Tiểu Đường đang nhìn bản báo cáo bị bác bỏ mà mặt mũi mờ mịt.
Anh ta xem đi xem lại, cuối cùng cẩn thận hỏi Mục Diên Nghi: "Mục tổng, chỗ nào có vấn đề vậy ạ?"
Mục Diên Nghi: "Vượt ngân sách, cần giảm xuống."
Tiểu Đường: "???"
Ngân sách không phải do chính anh đặt ra à, trời ơi đất hỡi, vốn đã thấp muốn chết còn phải cắt giảm nữa sao???
—
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!